- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGỤ NGÔN TỪ ĐẠI DƯƠNG

12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36656)

OCEAN-TranhNguyenTrongKhoi_0_300x276_1
Ocean - Tranh Nguyễn Trọng Khôi


NGỤ NGÔN TỪ ĐẠI DƯƠNG

 

Họ đã dong cánh buồm

và nói với sự hèn nhát

rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy

một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi

sự hèn nhát nói với cánh buồm về lòng tự trọng

cánh buồm giương gió, thích thú về sự rỗng không

chúng lao vút đi

và lướt trên chiếc lưỡi của đại dương

 

Sự hèn nhát ở lại mù lòa

về phía biển khơi trắng xoá

chỉ còn lời nói điêu ngoa

không phải ốc, không phải nắng trải dài chân cát

 lũ còng còng vòng vo

biện luận cho những lý do

diễn giải câu chuyện thầm thì của sóng

 

Phía bên kia

chỉ còn lại gió

và cánh đồng cằn luống rạ

kể cho bầy sẻ nghe chuyện ngụ ngôn

về sự sợ hãi và hèn nhát

bầy chim nháo nhác bay lên

trước mùa đông

 khi con người chưa kịp hun khói

chúng chưa kịp nghe đến câu cuối cùng

 và câu chuyện ngụ ngôn

rơi trên cánh đồng ngập úng

 

 

TRẢ LỜI CÂY NHÃN GIÀ

 

Đám tang của ve sầu

trên cây nhãn già đổ gốc

hát lời bi ca trong bữa tiệc nhậu

của lũ kiến mùa hè

cơn gió đói lả nằm chờ

hạt sương buổi sáng

để khóc

mướn vay

 

Cây nhãn già mở mắt

nhìn từng đàn chân rệu rã

than phiền về sự cưỡng chế

 

Cây nhãn già trăn trối

về chuyện của ngọn đồi bạc tóc

bị mất di vật pha lê

 màu xanh đã bị tống giam trong âm ngục

chỉ còn những mụn cưa từ những bàn chân kiến dẫm nát

 

Đám tang của ve sầu

khóc mùn tiếc nuối

thêu thùa những kí tự ẩn mình 

thở phào từ những chiếc rễ 

 

 

 

CÂU CHUYỆN VỀ GIẤC MƠ BỊ PHÙ THŨNG

 

 

Anh ngốn hết những tháng ngày phù thũng

trệu trạo những mớ xúc xích, thịt hun khói

và một đống làu nhàu

rồi ngủ đông trong giấc mơ được làm tiến sĩ

Giấc mơ trên hẻo núi

mọc lên chóp sừng trâu

cầm nhánh trăng lướt đêm về vỗ sóng

bẻ cong gió, gói rẻo ngọn chiều

ghi chép lại trong vết rạn của nắng 

 

Ngày ngủ đông

anh mơ về những mớ xúc xích

những cái trụ cầu

những miếng thịt hun khói đỏ hỏn

tróc trên mặt nhựa đường

(nó đã hết hạn bảo quản từ năm ngoái)

anh bị đau thắt

chứng viêm ruột

những tế bào hoại tử nằm đầy trong ổ bụng

Rồi anh nôn

những cái hạch ung

lênh láng những dòng sông, kênh rạch nhầy nhụa

anh hóa trị bằng những loại thuốc hình con nhộng màu đỏ vàng

mềm mỏng và nhớp nháp

cảm giác rùng mình đi qua màu xanh bủng

như một cái lách gió

về xuôi

 

Sớm mai, mặt trời tẩm liệm trên cái trứng ốp la thứ gia vị thơm phức

sự tỉnh táo rùng mình như một cái hạch ung

và trệu trạo. ngốn. làu nhàu. giấc ngủ đông

 

 

 
BẢNG VIẾT TẮT

 

 

Tôi nhìn bảng viết tắt
[chỉ ghi những chữ viết dài]
trong cuốn tự điển cuộc đời
những thân phận dài ngắn
cắt họ bỏ tên
những tấm vần biến mất sau những chữ cái to kềnh

Tôi nhìn thân phận Kiều
bị chứng K
( không phải di căn từ mầm bệnh cũ
mà bị đại dịch hơn cả Ebola)
tôi nhìn H.
viết tắt chữ Hán
(ai biết đâu dấu chấm dối gian)
tôi nhìn từ "lóng"
tròn vành hơn thực (vật)
tôi nhìn chữ tôi
N.H.A.T
đâu biết ngày đang đẩy mặt trời vào bóng tối
vội tắt
cho câu thơ viết vội
bảng viết tắt cuộc đời

 


DUNG NHAM THƠ

Sự quỳ lạy đã đi qua thơ
không có tiếng hát nào hay hơn
chỉ có tiếng khóc nhớp nháp trên đôi bàn tay để ngửa
anh van nài
anh bẻ nửa
tiếng ây bi ci trệu trạo đánh vần
run trên chiếc lưỡi không biết duỗi thẳng

này số phận
nhè con ốc vít mà vặn
dăm bảy lề
trái phải chẳng lắm u mê
mà người sinh ra khuôn mặt
liếm dài trên đất

sự dối trá của mùn mắt
ùn sau đụn rơm khô
chúng hè ô
cướp giật
chêm xen như những câu thơ đầy lông lá
như cánh tay của loài vượn cổ
hú dài
những đêm rét hoang lách cách
tiếng răng va nhau sau phía xương hàm

và dung nham
những bài thơ nằm yên sau cái nóng hơn 2000 độ
trơ
những xác mùn trong mắt

 

 

CÂU CHUYỆN CỦA CÁI PITON VÀ NHỮNG NÚT GIAO THÔNG

 

 

Bạn không thể quay trở lại và nghỉ ngơi
bạn không thể sống qua thời gian nghỉ ngơi
bạn sinh ra là để tất tả
như trái tim

Bạn cần phải đi tiếp
ngày ngày
năm năm
bạn sẽ không thể dừng lại
[biết rằng không ai có thể ngăn chặn]
ngoại trừ hết xăng
và một số nút giao thông

Bạn đang nhìn thấy những người đang chảy
bạn có thể gặp một tai nạn
 và tranh cãi
với những người bọc thép như chiếc xe tăng
bạn đã không bao giờ đi ra khỏi đường
bạn phải vận hành
và gặp rắc rối
bởi một số nút giao thông
lấp lánh với 90 triệu chiếc zòng
đủ ánh sáng

của màu đỏ
như cuộc sống của đèn phanh
không còn chỗ để đi
không kiềm chế sự ích kỷ
 sự bệnh hoạn của điều ganh tỵ
 phá vỡ ra khỏi con đường và bắt đầu chia ly


có điều gì đang quay

như chiếc piton
đang vận hành cuộc sống

 

 

 

LÃO NGƯ VÀ ÁNH ĐÈN VEN SÔNG

 

Ngồi với tôi,
cái nhìn trong đêm tối
từ ánh đèn hắt vào sông
từ ánh mắt hắt vào tiếng đớp quẫy
từ những chú cốc đớp mồi với sợi dây buộc vào chân
từ những chú cá giằng co chiếc mỏ
từ sự tận hưởng vị giác từ những chiếc cổ
sự im lặng nơi này là vô giá
lắng nghe
thoát khỏi một chút thời gian từ cái nhìn bình thường
và không nói gì
[trừ thời gian ngư lão
đang nghĩ về tổ ấm
có những chú chim khác đang chờ mồi]

 


CÓ ĐIỀU GÌ ĐÓ ĐANG XẢY RA VỚI BẠN

kể từ khi con mèo mang mái tóc hoa
nó bước ra
và không còn ngạc nhiên trước thị giác của cái chết
vàng như một hoa mai muộn

có điều gì đó như là thay đổi
trong một tấm áo choàng vừa vắt sang
âm ấm như làn da
đang vuốt ve
sợi tóc
sợi hoa
và không còn là ám ảnh của hộp sọ

những móng vuốt
ngọt ngào như lưỡi hái
như tình yêu
của cô gái đang nhặt lên
chiếc lá cuối cùng
ở ngoài kia
dưới gốc ngô đồng trụi lá

và sự hối tiếc đang hấp hối trên ngọn nến
nơi có chiếc bóng lạnh vừa dời đi

 


CHỈ VÌ BẠN MUỐN CẮT THẾ GIỚI

như có thể cắt từ giữa địa trục
thật mỏng
như cắt
giọt nước mắt vừa rời khỏi chiếc mặt nạ
rồi cười thả ga
như quỷ

đêm

bỏ nửa thế giới vào chiếc túi
với chiếc nút thắt
thật chặt
một nửa thế giới đang mang nửa thế giới
lang thang
tìm
giọt nước mắt trôi giữa thiên hà

 

 

THÂN ỐC

 


Chiều nay tự dưng muốn tua lại cuộc
sống từ trong cái vỏ đốc xoắn tròn
trong cái vỏ ốc với những nghi thức
và cách diễn giải của của cái thân

nằm trong cái lưỡi nếm đủ vị mặn
đắng nhớp nhơ hay những con đường
hoa hồng trải dài những giấc mơ muốn
cứu rỗi lòng tin từ cái nhìn muốn

nếm như cái lưỡi thè ra dè bĩu
cái thân lết lê mệt nhọc cứ bò
loanh quanh trong cái nhà xoắn lượn
tìm cái ngõ ra mà niềm tin cứ nhớp

nháp trên những con chữ co giãn giãn
co cứ nhồi sọ một buổi chiều mệt
nghỉ lùng bùng vấn nghi đang đi vô
hay đi ra hay đang tới hay lùi

sâu vào cái vỏ ốc nặng trịch lạnh
tanh giữa biển khơi mãi đang rì
rào lời yêu hay ghét hay giận dữ
chẳng biết bởi nó vọng từ vỏ ốc

cuộn tròn những đường lăn quá nhọc
nhằn thân ốc hay chiếc lưỡi đang
nếm nỗi cô đơn những ngày dài dềnh
dàng trong chuyến đi vô tận xoắn tròn

tận cái trôn ốc chẳng biết phải ra
đằng nào cho phải

 

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38844)
LTS: Khánh Trinh là bút danh. Có lẽ Khánh Trinh là người viết trẻ nhất trong Tạp chí Hợp Lưu hiện nay. Khánh Trinh sinh ngày: 30/08/1991. Quê ở Quế Sơn, Quảng Nam. Hiện là Phóng viên truyền hình tại Sài gòn. Thơ của Khánh Trinh lạ một cách tự nhiên và nồng nàn như tuổi trẻ…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Khánh Trinh đến với quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (TCHL)
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 27387)
" ...Có thể coi đây là bài viết cuối cùng của nhà báo Vũ Ánh. Và cũng là một "tình cờ định mệnh", chủ đề của bài là tự do báo chí, một vấn đề ông quan tâm hầu như suốt cuộc đời làm truyền thông của ông. Chúng tôi xin đăng lại bài này như một nén hương kính viếng ông, đồng thời bày tỏ, qua ngòi bút của ông, niềm ao ước sớm có tự do báo chí trên đất nước Việt Nam.” (Diễn Đàn Thế Kỷ)
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 24512)
Vô cùng thương tiếc Nhà báo Vũ Ánh  Vừa tạ thế tại quận Cam, California, U.S.A. vào ngày Thứ Sáu, 14 tháng Ba, 2014. Hưởng thọ 73 tuổi.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32198)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36417)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 47011)
Với đại đa số người Việt đương thời, chẳng có gì quí hơn một cuộc sống no đủ, yên lành. Luật sinh tồn là khuôn thước có hàng ngàn năm lịch sử. Giấc mộng độc lập, tự chủ người Việt nào chẳng thầm mơ ước. Nhưng những người có viễn kiến không thể không nhìn về giai đoạn hậu-thuộc-địa. Một nước “độc lập” trên giấy tờ, truyền đơn, khẩu hiệu—nhưng thực chất độc tài, chuyên chế, nghèo khổ, lạc hậu, người cầm quyền trở thành những kẻ cướp ngày, công khai có vũ khí và được “luật pháp” bảo vệ—chưa hẳn đã đáng mong ước, trông đợi hơn một chế độ lệ thuộc ngoại nhân. Đó là chưa nói đến hiểm họa đời kiếp từ phương Bắc.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31960)
V ũ Ánh là một nhà báo yêu nghề và say mê với công việc. Ông qua đời tại phòng làm việc tại tư gia; bài báo cuối cùng của ông mang tựa đề "Hà Nội vẫn chưa đủ niềm tin cởi trói báo chí," được gởi đến Nhật Báo Người Việt lúc 11:37 phút sáng của ngày cuối cùng trong cuộc sống ông. Bài báo được đăng trong trang A1 của số báo hôm nay, trên mục “Sổ Tay” hàng tuần.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31915)
s ài gòn bé tí ti chỉ một người vui tay xách đi là không còn gì nữa cây cầu vắt qua nụ cười bước chân kéo theo cả chiều nông nổi nắng em gọi mình về bằng một cái xiết tay
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33676)
V ừa qua trên các phương tiện thông tin đại chúng xôn xao các vấn đề liên quan đến giải thưởng Nhà nước, Hồ Chí Minh… Trò chuyện về ảnh hưởng tích cực của các giải thưởng, Nhà văn Vũ Đảm – Phó tổng Biên tập Tạp chí Nhà văn có đưa ra một vài ý tưởng rất đáng quan tâm. Ý tưởng này cách đây sáu năm đã được Nhà văn Vũ Đảm nêu lên trong một bản luận văn tốt nghiệp Thạc sĩ văn hóa của mình. Sau đây là cuộc phỏng vấn với nhà văn Vũ Đảm do Thủy Hướng Dương thực hiện.
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34823)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)