- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ban Mê Tháng Mười Gió Và Anh

29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 34240)

Nature-photo Robert Zoehrer
Thiên nhiên - ảnh Robert Zoehrer

 

BAN MÊ CHIỀU GIẤU LỬA

 

 

Rừng hồn em cây đêm lá trắng

ngấm hương anh dịu buồn

Mưa giao mùa đan sợi ăn năn

Em đắp áo bình yên ngủ muộn

 

Sài Gòn chiều nay mưa tuôn

Em nhớ cơn mưa Ban Mê

dỗi hờn trưa anh không đến

Những hạt mưa sáp nến

nóng hổi miền phục sinh

Nhớ anh - câu kinh

tháp cánh hồn em sau cơn mưa hôm ấy

Chiều cao nguyên bay trên những vòng tay...

 

Rừng bão mây

mang em trôi hoang qua mùa con gái

Cây lá rũ màu đêm

hôn trầm mưa nước mắt

Anh đến bên em một chiều giấu lửa

Ôi cánh chim

tha lửa bay trong mưa...

 

Thân xác - trùng khơi

Rừng hồn - biển lửa

Quyện vào nhau cồn lên thắp sóng

Anh trong em cháy rụi mặt trời

Em thở dốc nghe hoàng hôn bật khóc

Môi mắt anh đổ òa lên ngực

Ta chìm vào cùng tận ngây trao...

 

Chiều Ban Mê lửa hồn chiêm bao

Đêm Sài Gòn rừng em trắng lá

 


 

 

DẤU LẶNG BAN MÊ

 

 

Ban Mê trong trong ngày gió nhẹ

sớm mai hồng lên mí lá

mắt em xanh màu mắt nắng xa

 

cơn mưa lạc đàn rắc sợi long lanh

Quán Văn dịu êm dệt mềm nhung nhớ

trải vào lặng yên một chỗ ngồi bỏ lỡ

ly cafe buồn nghe gió thở hồn nhiên

 

"luôn luôn, anh luôn luôn lùi vào chiều hôm

về phía hoàng hôn xóa mờ những pho tượng"(*)

có nẻo đường thơm hương

gọi bước chân em dưới trời chiều phẳng lắng

có tình ai vấn vương

âm mê đời - dấu lặng

 

nụ hôn ta nửa vời căng gió

đêm Ban Mê đất nồng dấy đỏ

hương tình sâu hay hương môi nhau ?

Ban Mê ơi anh gửi hồn cho gió

theo dấu em về buông vó lặng thiên thu

 

tình ta lặng dấu mê mù

 

 

 

(*):

"Always, always you recede through the evenings

towards where the twilight goes erasing statues"

(We Have Lost Even - Pablo Neruda)

 

 

 

 

 

THÁNG MƯỜI, GIÓ & ANH

 (với Ban Mê)

 

bước ra từ quán nhậu

người đàn bà tháo giày bước vào đêm

chân giẫm mảnh sành

cơn say phủ đầy nước mắt

giấc mơ bặt im chối từ cút bắt

gió đuổi theo người...

 

em cười với bóng tối

từ độ thân gió lên rêu

hồn ta màu mận chín

bứt xanh đêm tiêu điều

 

Em kẽ đêm trên khuôn nhạc buồn của gió

Nốt lặng - anh

chìm sâu cần thiết

Ngọt như kẹo

Thơm hơn café

Đậm lòng Ban Mê !

 

Ơi Ban Mê,

sao em phải là gió

rung hoài miền lặng yên ?

Và sao

ta vẫn chưa điên

khi đã tràn ngụm môi tuốt gió ?

 

Này em,

Ban Mê còn đó !

Này ta,

ta ơi ...

 

Em-là-Gió !

 

có những nỗi niềm

nguyên hơn thủy tinh

dường như mình là cát ?

 

nhận ra nhau cuối mùa đổ nát

mảnh vỡ có không ngọt ngào ?

mảnh vỡ không đau

óng ánh răng cưa cứa hồn buốt nhớ...

 

từ đó,

ta biết yêu Thơ !

 

Chưa bao giờ tôi thấy một bông hoa nào đẹp

bởi nó vốn sinh ra đã thế

Chưa bao giờ tôi thấy ngày-mai là đẹp

khi nó cứ dẫn về hôm-qua

 

Nơi ngổn ngang chất chồng

thấy mình đầy kẽ hở

Nơi lòng nhau mênh mông

là hồn tôi gối sóng

 

Tôi chỉ thấy trông-mong

là đẹp !

 

 

 HÀ DUY PHƯƠNG

( BanMeThuot 10.2014)

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 39099)
đ ừng mang tất cả về đây những thứ mà em chưa bao giờ ăn hết mùa xuân vẫn non tơ như một kẻ đói lòng
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37396)
C hiều an ủi mà hương mướp đi hoang Quê rất nhớ, bay bằng hai chiếc lá Phố rất nắng, trôi bằng nghìn người lạ Bữa tôi về, khóc miết cái răng khôn!
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37351)
C on lớn, đã ngoài năm mươi tuổi Chân đau chỉ có đẹp tiếng cười Bao nhiêu năm mỗi lần tết đến Lại về với mẹ giữa niềm vui
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37358)
e m lục lọi ký ức tìm những ngày nắng tìm những chiều xuân nơi cơn gió anh mới hôm qua thổi ngang
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36965)
L à lời thơ của những buổi chiều Những đêm cô độc Những tiếng cười từ ngày cũ Bỗng dưng mọi chuyện không còn cần thiết
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 42221)
N àng mất liên lạc với Thẩm cho đến hôm hai mươi ba tết. Có lúc, nàng đã thầm nghĩ Thẩm kết thúc công việc với nàng rồi. Biết đâu như vậy tốt hơn. Nàng cũng không thích cảm giác nhận tiền của người khác mà chẳng phải làm gì. Khi nàng vừa cúng ông táo xong, Thẩm gọi: “Tôi đang đợi cô, đi với tôi về phố Hoài được chứ?” Phố Hoài ư?
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 30664)
D ựa trên truyện ngắn Nước như nước mắt của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, đạo diễn Nguyễn Võ Nghiêm Minh đã dựng thành phim, kết hợp các thể loại của điện ảnh: viễn tưởng, ly kỳ, lãng mạn. Bối cảnh phim vào năm 2030, tình trạng biến đổi khí hậu đã khiến cả vùng ven biển miền Nam chìm trong nước, kèm theo đó là những bi thương trên thân phận con người…
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34658)
E m nhường anh cho người ta ôm về chiều bão đổ cây thuỳ dương tím mắt gió cát phủ trắng nhói đau.
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 32319)
...trò chơi đĩ điếm, gian lận và lừa đảo, làm một thứ vũ nữ chính trị bám quanh cái cột Marx Lê nin để múa cột à ơi ...
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34610)
N hư những chuyến đi xa nỗi muộn phiền bỏ lại không đem theo gì ngoài trái tim phủ bụi .