- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Thuận An

02 Tháng Mười 20141:36 SA(Xem: 35755)
Xanh Nhu Ngay Cu
Xanh Như Ngày Cũ- tranh sơn dầu Đặng Hiền 2001



Rất vui khi nhận được thư của nhà biên khảo Đinh Văn Tuấn là tác giả bài viết đã đăng trên HL về Quốc Tử Giám cho biết anh  có một số bài thơ (bút hiệu Thuận An)  gửi đến để chia sẻ cùng bạn đọc của Hợp Lưu. Những  bài thơ của Thuận An viết dưới những ghi chú tháng ngày như dạng nhật ký của tác giả. Chúng tôi trân trọng mời quí bạn đọc cùng vào thăm thế giới thơ của Thuận An.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

29/7

Lầm đường

 

Tình ta lệ nhỏ hoen môi

Vẫy tay tê dại đâm chồi nhớ thương

Trót yêu lỡ dại lầm đường

Thôi về đốt lửa mơ màng làm thơ

 

Tắt lửa

 

Đêm không trăng mộng

Mắt thẳm xa xăm

Mưa sao vùi dập

Tắt lửa trăm năm

 

Tơ vương

 

Lời như roi vút

Nát nhớ tan thương

Mảnh tình lăn lóc

Gượng cười tơ vương

 

30/7

Còn đây

Một thuyền kỷ niệm

Mưa lũ cuốn phăng

Còn đây hơi thở

Cọng cỏ vĩnh hằng

 

Định mệnh

Bặt vô âm tín

Hy vọng nhạt nhòa

Đoạn trường vẫy gọi

Định mệnh nở hoa

 

Lắc đầu

Chim non thức giấc

Lẻo mép vô tâm

Xốn xang lá rụng

Lắc đầu lặng câm

 

Đường về

Đường về bỗng lạ truân chuyên

Mây sầu ôm núi mưa phiền muộn vương

Đêm rơi vực thẳm bẽ bàng

Ngày cao vút cõi thiên đường mộng mơ

 

Thơ say

 

Con thơ , vợ bệnh

Nhà dột tung tăng

Sách trơ buồn tủi

Thơ say cạn trăng

Túy lúy

Rượu tối om om

Lách cách ánh trăng

Men tình túy lúy

Mộng mãi lằng nhằng

 

Phục sinh

 

Tim treo thập giá

Cứu rỗi tinh thần

Hồn phục sinh đến

Tỏa sáng thế gian

 

31/7

Bão

 

Bão giông về tới biên thùy

Hồn anh hóa gió nhu mì phiêu du

Tình em rét mướt ngục tù

Mưa thu trút nhớ sương mù hóa thân

 

Không đề*

 

Ngỡ ngàng dĩ vãng hoang liêu

Trăm năm say khướt buồn thiu lại buồn

Người xưa lạ, nhớ bồn chồn

Kiếp này thức trắng với hồn bao đêm!

*(Ngẫu hứng chuyển thành Lục bát dựa vào ý tứ thơ Không đề  của Cao Tự Thanh: Không đề

Vùng dĩ vãng hoang tàn nhìn bỡ ngỡ,

Buồn trăm năm muốn uống đến say mềm.

Người thiên cổ không quen mà cũng nhớ,

Kiếp này còn thức trắng tới bao đêm!)

 

Ước mong

Ngày về gió thảm mưa sầu

Buồn xem non nước đục ngầu đổi thay

Chim câu gãy cánh đọa đày

Còn đây chút lửa đêm dài ước mong

 

Trăng rằm

Người xưa xa khuất

Lỗi hẹn trăm năm

Gửi tin theo gió

Chút ánh trăng rằm

 

Mộng

 

Vo tròn bóng tối

Nhét vào thời gian

Hồn cười sảng khoái

Mộng đã lụi tàn

 

 

 

 

1/8

Vô đề


Yêu thương thắm thiết

Ghét giận điên cuồng

Dục tình đắm đuối

Tim lạnh trần truồng

 

Một điều

Dẫm lên biển cả

Núi nhoẻn miệng cười

Một điều chưa nói

Chạm đến tận trời

 

Vô đề

 

Đời anh thẳng tắp tận cùng

Sao em lại nỡ lạ lùng uốn cong?

Anh leo đỉnh núi hát rong

Em tung tăng dỡn giữa lòng đại dương

 

Cô đơn

 

Chờ em bạc trắng mái đầu

Cho thiên thu gọi u sầu viễn mơ

Biết đâu là bến là bờ

Cô đơn sâu thẳm mịt mờ hiển linh

 

2/8

Tinh mơ


Bồng bềnh cõi mộng hoang sơ

Nghe thiên cổ lụy sững sờ trăm năm

Tinh mơ người đẹp hỏi thăm

Hoa thơ hé nở cuộn nằm nắng ru

 

Nghiên bút

 

Nửa đời tùy mệnh nhi an

Cọ khô, màu úa lụi tàn hôm qua

Bỗng nhiên nghiên bút mở ra

Dấu xưa tìm lại, thơ đùa rong rêu

 

Niềm vui

 

Niềm vui một sớm khai hoa

Tàn đêm cổ điển chói lòa ánh dương

Em ơi siêu thoát vô thường

Cô liêu li biệt giữa đường tình yêu

 

Say

 

Say mê say mẩn vẫn say

Say em phút chốc đọa đày tấm thân

Tỉnh ra ló dạng trăng ngần

Mưa thơ phảng phất cõi trần phù du

 

Chớm thu

Biết đâu là bến là bờ

Mây treo đỉnh núi lững lờ hư không

Hương xa phảng phất mây hồng

Nào hay ánh sáng hóa rồng chớm thu

 

Nhìn nhau

 

Thương em chín bỏ làm mười

Ruột đau như cắt vẫn cười như không

Mưa rơi trắng xóa cánh đồng

Lỡ mùa gặt hái vợ chồng nhìn nhau

 

Dấu yêu

 

Bạn ơi chớ vội cười chê

Mình đang mót lúa trót thề với trăng

Đêm nay tháng bảy mưa giăng

Mình đang bì bõm, vùng vằng dấu yêu

 

Tình ôi

 

Anh về vét cạn dấu yêu

Em đi trang điểm mỹ miều nhớ nhung

Tình ôi tiếc nuối mịt mùng

Mai sau hẹn ước ngại ngùng với ai

 

Chiều thu

 

Ngồi đây tủm tỉm cười thầm

Cõi đời phiêu lãng thì thầm thiên thu

Em xa thăm thẳm tít mù

Nụ hôn nhõng nhẽo chiều thu tuyệt vời

 

Tình si

 

Chiều thu chém gió trảm mưa

Mưa tê dại ý cho chừa tình si

Chưa say em chớ thầm thì

Say rồi anh trút lâm li dại khờ

 

Đâm nghiền

 

Say sưa tớ đếch muốn chừa

Chỉ chừa một chữ dạ thưa vợ hiền

Cõi tan đời nát quá phiền

Thương em anh dại đâm nghiền ứ hư

 

Say thơ

 

Thơ say thơ mộng thơ điên

Tỉnh ra mới biết một miền chung thân

Bạn cười điên đảo cõi trần

Ghẹo hoa cợt gió xuất thần say thơ

 

 

 

3/8

Im lặng

 

Hơi thở im lặng

Tan bóng vỡ hình

Lời không chuyển ngữ

Ý đọng vô minh

 

Sương khói

 

Lời cao ý đẹp

Mật ngọt tâm tình

Chỉ là sương khói

Còn ta với mình

 

Vô đề

 

Mộng sầu lịm tắt

nhạt loãng tương tư

Hồn tan muôn nẻo

Lẻ bóng bao giờ?

 

4/8

 

Chớm thu

 

Nắng hồng õng ẹo ngủ quên

Mưa giăng mây phủ , lời nguyền chia ly

Tiếng chim hót mãi lâm li

Một trời mộng tưởng nằn nì chớm thu

 

Vắng em

Vắng em héo rũ một ngày

Nhớ quay nhớ quắt lưu đày cõi hoang

Nước trôi, bèo dạt hai hàng

Cánh chim bạt gió bàng hoàng đêm nay

 

Ước hẹn

Vầng trăng ước hẹn mặt trời

Một mai diện kiến tỏ lời trao duyên

Mây trôi xa thẳm u huyền

Hồn bay vô tận cõi miền tịch liêu

 

5/8

Khai nguyên


Đưa em vào cõi khai nguyên

Trời long đất lở, ưu phiền tan hoang

Ngày đêm trút mộng bàng hoàng

Một thiên tình sử mở toang tận cùng

 

Lót đường

 

Thương em ríu lưỡi lặng câm

Tình run ý cuống, mắt thầm liếc ngang

Anh về thức trắng mộng vàng

Thơ tình ngàn lá lót đường xe hoa!

 

THUẬN AN

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Năm 20155:10 SA(Xem: 31806)
…Tôi bước lên những bậc thềm mịn rêu, bước chậm, sợ mình sẽ bị trượt ra sau, cái ngã ngửa chẳng khác nào cái rớt xuống trần gian đầy ngỡ ngàng của hai chàng Lưu Nguyễn. Tôi chưa muốn thế, tôi đang muốn sống cõi phi thực kia với từng rung động e dè chậm chậm, để nghe chạm vào cánh cổng đã hoen rỉ tháng năm, và dù nhẹ nhàng đến thế nào cũng sẽ ghê răng bởi tiếng rít của một cánh cửa lâu ngày không mở.
14 Tháng Năm 201511:28 CH(Xem: 31725)
Trăng đang vỡ trên ngọn đồi ký ức Bóng tim tôi vướng nhánh giao mùa Tiếng hát ai vỡ tràn đêm đắng Tôi vỡ vô vàn trong ánh trăng xanh
14 Tháng Năm 201510:01 CH(Xem: 30790)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Nguyễn Việt Thanh với lối viết nhẹ nhàng và sâu lắng sẽ đưa chúng ta trở về nông thôn Việt Nam bằng những “Ao làng”, “Nắm lá ngày Đoan ngọ”, và lối đánh bắt cá độc đáo của rất ít người và bây giờ cũng không còn ai sử dụng nữa đó là “Bơi dể”. Chúng tôi trân trọng gởi đến quí văn hữu và độc giả những tản văn của Nguyễn Việt Thanh.
14 Tháng Năm 20159:40 CH(Xem: 34778)
Chúng tôi lên Thăng Long Tết Ất Mùi, mặt hồ Dâm Đàm mỏng như ý nghĩ khoa cử trong đầu Kiệt. Kinh sư đầu triều Lý mang sắc đẹp bán khai dữ dội của những cánh rừng bàng chưa phát quang. Kiệt hay đứng ở bờ nước, mắt dõi theo những cuống sen già trôi quả quyết về hướng Cấm Đình. - Nay mai đỗ đầu tiến sĩ thì ngồi nhà mát ăn bát vàng.
14 Tháng Năm 20159:34 CH(Xem: 30917)
Trong số mười người chúng tôi bị bắt bởi chiến dịch khủng bố mùa thu tháng 9 năm 2008 thì Ông Nguyễn Kim Nhàn là người duy nhất hiện vẫn đang còn bị tù đày. Tôi thường gọi những người dân oan như ông, như chị Trần Ngọc Anh, chị Phạm Thị Lộc, vợ chồng chị Cấn Thị Thêu... là “dân oan hóa dân chủ” vì họ đã không chỉ dừng lại ở việc đòi quyền lợi chính đáng cho bản thân và gia đình mình, mà đã tham gia vào các công việc, các phong trào đấu tranh vì Nhân quyền, Tự do và Dân chủ.
14 Tháng Năm 20155:55 CH(Xem: 33769)
Là những người viết văn đã nhiều năm tham gia Hội Nhà Văn Việt Nam (HNVVN), đã góp sức xây dựng Hội qua thời chiến cũng như thời bình, đã đau xót trước sự xuống cấp ngày càng nghiêm trọng của Hội trong những năm gần đây và tích cực góp ý với Hội để khắc phục tình trạng ấy; đến hôm nay, nhận thấy tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản;
14 Tháng Năm 20155:36 CH(Xem: 33956)
Ngày 05.05.2015 nhà văn Võ Thị Hảo đã tuyên bố từ bỏ hội Nhà văn Việt Nam, cùng ngày tổ chức này gạch tên 9 nhà văn khác đang sinh sống tại TP Hồ Chí Minh trong phiên họp bầu đại biểu đi dự đại hội toàn quốc. Dân Luận (DL) đã trao đổi với nhà văn Võ Thị Hảo (VTH) về vấn đề mà chị coi là một vụ Nhân Văn Giai Phẩm mới...
14 Tháng Năm 20153:44 CH(Xem: 36750)
Trong phiên bỏ phiếu bầu đại biểu đi dự Đại hội toàn quốc diễn ra ở TP. HCM ngày 5/5, lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam (HNVVN) đề nghị những người tham dự gạch tên chín người sinh sống ở TP. HCM và tham gia Văn đoàn độc lập. Những tưởng hành động này là "đòn giáng mạnh" vào các hội viên của Văn đoàn độc lập, tuy nhiên nó đã gây một hiệu ứng ngược khi hàng loạt những nhà văn, nhà thơ nổi tiếng khác Tuyên bố từ bỏ Hội nhà văn VN (DL)
13 Tháng Năm 20155:54 CH(Xem: 30761)
Với Nguyên Ngọc và Văn đoàn Độc lập, vấn đề còn nguyên. Làm gì với tự do đã giành lại sau khai trừ rồi ly khai? Làm gì với mục đích độc lập tách rời ra khỏi Hội? Ra khơi, lên đường, hay lo ngại “phạm pháp” sẽ khiến nhòa nhòa trong vận hành của hệ thống? Tháng 5-1954, hai chữ “Độc lập” thét vang trong lồng ngực của năm mươi ngàn binh sĩ chiến thắng trận Điên Biên, để cuối cùng là một nền độc lập hà khắc trong toàn trị. Tháng 5-2015, “vì một nền văn học Việt Nam tự do, nhân bản” in đậm trên trang web của Văn đoàn Độc lập. Công chúng trông chờ câu trả lời.
13 Tháng Năm 20154:31 SA(Xem: 31011)
Qua tháng tư rồi Anh có trở về ngày bình thường Như đi bác sĩ, làm tình và các thứ Mình lại hẹn nhau mùa điên năm sau