"Đến Úc lúc mới 15 tuổi, Hoàng Ngọc Thư là cây bút thuộc thế hệ 1,5, sớm chứng tỏ tài năng và đặc biệt nỗi bật với những bài thơ, những truyện ngắn, tùy bút đậm màu sắc chủ nghĩa hiện thực thần kỳ, mảnh đất chưa có nhiều nhà văn Việt Nam khai phá." (SBS)
Hay là mình thử yêu thật đi anh /
Bắt đầu từ thế giới của anh, của em /
Bắt đầu từ một hành tinh nào đó /
Nơi tình yêu trở thành điều thiêng liêng không nhuốm màu của gió /
Khi chúng ta không còn online/
Trong mùa Giáng Sinh này /
Thành phố vẫn ngủ và thức dậy /
Một nơi không còn nghe thấy tiếng gà gáy /
Em chỉ cảm nhận được lời cỏ cây /
Xanh trong lời anh từng nói /
Nhớ em /
Mọi thứ đều trở nên vội vã
em lật lại ngày bao dung
để chúng ta cùng già đi trong ngàn năm tuổi
đợi chờ rong ruổi
anh sẽ kể cho em nghe thật nhiều về lá thu chẳng kịp vàng năm ngoái
em lật lại ngày khỏa lấp những mạc ngôn
Em muốn chết một thời gian? /
Cho trái tim không còn yêu thương nhớ nhung rạo rực /
Em muốn cất trong trái tim mình giấc ngủ thật sâu /
Em mang vào cõi nhiệm màu /
Yết giá mình bằng ba bài thơ /
Đừng đòi nhau chùm hạt dẻ /
Những bài thơ buồn như ngày Em Nắng Trời tạ thế /
Hay cũng có thể buồn như hoàng hôn chú mục đồng bên sông /
Nhà văn Phùng Nguyễn, tên thật Nguyễn Đức Phùng, sinh năm 1950 tại Quảng Nam, là anh cả trong một gia đình đông anh em. Học xong tiểu học trong một làng quê, năm 1961 cậu học sinh Nguyễn Đức Phùng thi đậu vào lớp Đệ Thất trường trung học Trần Quý Cáp, Hội An. Ba năm sau đó Phùng theo gia đình vào Sài Gòn 1964.
Anh viết cho em /
thân phận thời đại chúng ta /
những cặp mắt ngày nhắm đêm mở /
chằ/m chằm nhìn về quá khứ /
không cho tương lai thở /
những gốc cây bứng rễ /
èo uột sinh sôi trên vùng đất mớ /
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.