- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Giao Khúc Cỏ Dại

17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34835)


vuc_sau-ndt-content
 Vực sâu- tranh Nguyễn Đình Thuần

GIAO KHÚC

 

Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em

Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng

Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng

Em vỡ cuồng trầm uất đa mang

 

Đêm qua em đã khóc những gì

Bình minh răng cưa anh thấy mặt trời chẻ ngang lồng ngực

Đôi ta là những vỏ bọc đựng đầy ảo giác

Nỗi yêu thương ức chế sống-còn

Không hề có con đường nào vượt thoát

ngoài những cơn điên

 

Anh hiểu em cần có những giằng co

Và khi say em như chiến binh

sắc máu nụ hôn cưỡng đoạt tình

Em cần xác tín va-chạm-có-thật ?

 

Anh biết em hiếm khi tin ở chính mình

khi em chỉ thở bằng cảm xúc

Cơn điên em đêm qua đã làm anh bùng vỡ

Những ngón tay anh văng giữa trời

giao khúc Thơ em

 

Ôi

Những đốt xương đã rời khỏi anh tìm qua thân em

Đêm gian nan thở tàn ảo ảnh

 

HDP

 


CỎ DẠI

 

(cho Cỏ Dại thân yêu)

 

 

Em đến từ hoang vu

hay từ cánh đồng tuổi thơ ngạt ngào hương cỏ ?

Đêm qua giấc mơ tôi bạt gió

Thấy em lăn vùi trên sóng cỏ vô ưu

 

Xuyên màn đêm tôi đi giữa trời sương

Nghe cỏ thở mà lòng xa ngai ngái

Rượu còn trên tay phố chưa say đã khóc

Sao không thể trở về nơi đã bỏ ra đi ?

Cánh thiên di một ngày đã mỏi

 

Cỏ thở trong mơ

Cỏ thở trong Thơ

Cỏ thở dại khờ

Tôi cứ ngỡ nhịp thở em từ ngàn xưa vọng lại

khi chúng mình vướng tội-tổ-tông

Thở đi

cho vỡ tràn mênh mông

lở bồi thương yêu đồng bóng

 

Em có buồn không

làm sao chúng ta chối bỏ được nguồn cội ?

Tôi không còn muốn bay giữa trời đêm vô tội

để mỗi sớm mai lại ngồi lý giải giấc mơ

trên đôi cánh xơ rã dại khờ

Tôi muốn hóa vần Thơ

đáp hết lên em những hồn nhiên một thuở

Rồi dại dần...

dại dần...

 

Tôi dại dần trong cỏ hoang vu

Cánh đồng tuổi thơ mịt mù gió hú

 

 

HDP

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Hai 202310:19 CH(Xem: 7439)
Tôi yêu em. Thật là lố bịch khi một kẻ như tôi nói ra câu ấy, nhưng tôi yêu em. Cồn cào trong tôi nỗi nhớ được nhìn thấy em vào khoảnh khắc ngắn ngủi trống trải khi chiều tàn. Tình yêu của tôi đến muộn và mặn mòi. Nhỏ giọt như những tin nhắn tôi gửi cho em. “Hôm nay em muốn gặp ở đâu?” Tôi ẩn dấu tình yêu của mình trong những điều nhỏ nhặt, và cần mẫn góp nhặt từng hạt cát. Thứ tình yêu tội lỗi. Mẹ đã từng rì rầm hàng đêm vào tai tôi thứ bà gọi là tội lỗi này. Và giờ, tôi vướng vào nó như một lời nguyền không phép màu hoá giải. Độc dược làm tôi yếu đi mỗi ngày. Còn em, thứ thuốc giải duy nhất vẫn cứ thơm ngát đầy quyến rũ trước mắt mà không thể chạm vào.
26 Tháng Hai 20238:39 CH(Xem: 6982)
Mai An Nguyễn Anh Tuấn Ủng hộ lời kêu cứu cho Đồng Bằng Sông Cửu Long của nhà khoa học Ngô Thế Vinh trên vanviet.info và bauxitevn.net
26 Tháng Hai 20238:08 CH(Xem: 6297)
giữa mê lộ của quỷ dữ / sợi dây thòng lọng treo thân người / chạy tìm một giáo dân quỳ xuống đọc kinh / …không thấy…/ niềm tin không đủ đối đầu sự ác / cho nên cúi đầu lặng thinh /
17 Tháng Hai 202311:10 CH(Xem: 8305)
Hai mươi bốn giờ qua / Lại hai mươi bốn giờ tới / Qua một năm rồi một năm sẽ tới / Tiếng đại bác bên kia bờ đại dương vẫn liên tục dội về trong mỗi buổi sáng giấc mơ tôi
17 Tháng Hai 202310:17 CH(Xem: 6515)
Bài thơ viết ngoài công lộ / Bị tuần cảnh chặn gắn giấy phạt / Lý do những con chữ không thắt dây an toàn /
13 Tháng Hai 20232:28 SA(Xem: 6518)
Con đường phía trước còn dài, chúc ai vững bước, dùi mài chí kia, ngày mai rồi hết phân ly, quê hương, bốn bể, một bề lành an, nhắc ai dừng bước gian tham, nhất là quyền lực, bạo tàn, hại dân
13 Tháng Hai 20232:24 SA(Xem: 6410)
Nhớ lại những tháng năm xưa thời còn ở quê nhà. Đêm giao thừa sau khi đặt mâm cúng xong cả nhà mình đều xuất hành về hướng đông đi lễ chùa, má mặc áo dài màu nâu còn mình và bọn trẻ lại mặc đồ tây bình thường theo má. Má lạy Phật lạy hương linh ông bà chùa Long Khánh rồi sang chùa Tâm Ấn cũng như thế. Mình nhớ ngày ấy trời trong lắm lại mang hương xuân lành lạnh, đường phố sạch đẹp và đâu đó vẫn còn lác đác vài người phu quét lá bên đường còn sót lại. Mình hít hương xuân ngày đầu năm mới vào hồn với cả hân hoan.
13 Tháng Hai 20232:10 SA(Xem: 7400)
Dắt xe vào cổng, đập ngay vào mắt tôi là một bộ nâu sồng trong phòng khách. Không lẽ là vị Đại đức yêu văn chương - điện ảnh kết nối FB với tôi mấy tháng trước đã tìm đến, sau khi tôi cho địa chỉ nhà riêng? “Bố! Mẹ Thơm đã về!” Con gái lớn của tôi reo lên hồ hởi khi thấy tôi bước vào. “Mẹ đừng nói, xem bố có nhớ mẹ Thơm của con không?”. Tôi thoáng ngỡ ngàng trước vị ni cô vẻ tiều tụy, rồi nhận ra ngay cô hàng xóm của mình gần 10 năm trước…
13 Tháng Hai 202312:43 SA(Xem: 7082)
順天者存,逆天者亡 Thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong Thuận với thiên nhiên thì còn. Nghịch với thiên nhiên thì mất. [Mạnh Tử] “Kế hoạch phát triển nào cũng phải tính tới cái giá môi sinh phải trả – environmental costs – đối với sức khoẻ của người dân và cả trên nguồn tài nguyên lâu dài của đất nước.” Ngô Thế Vinh
06 Tháng Giêng 202312:51 SA(Xem: 7277)
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ là thầy dạy tôi. Thầy sinh năm 1923, năm nay tròn 100, còn tôi sanh năm 1936, thầy hơn tôi 13 tuổi, năm nay tôi cũng đã 87. Tính ra năm thầy dậy tôi cách đây đã đến 70 năm rồi. Ở cái thời mà ai cũng gọi người dậy học là “Thầy”, dù là từ lớp vỡ lòng cho đến hết lớp trung học chứ không gọi là “Giáo sư” như những năm sau này. Mà người đi học thì gọi là “Học trò” chứ ít ai gọi là “Học sinh”. Thầy dậy tại trường Chu Văn An năm nào, thì tôi được học thầy năm đó. Tôi không còn nhớ mấy năm, nhưng đọc tiểu sử của thầy, trên mạng Wikipedia cho biết thầy chỉ dậy ở trường CVA có một năm 52-53, sau khi thầy dậy ở Nam Định một năm 51-52. Trang mạng này, có ghi thầy di cư vào Nam năm 54, đoạn sau lại ghi thầy dậy trường Trần Lục tại Saigon năm 53-60. Tôi không nghĩ rằng hai trường Công Giáo Trần Lục và Hồ Ngọc Cẩn dọn vào Saigon trước năm 54.