- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Trong tiếng thở dài của anh

17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 40029)

thieunu-content

 Thiếu nữ - tranh Nguyên Khai


Chùm thơ Lữ Thị Mai

 

Son

I.
Nàng trở gót trong mùi hương điên loạn
buổi hè huyết dụ sặc hơi son
vài thiếu nữ đành nói lời trăn trối
nỗi ngây thơ chưa kịp giãi bày

 

nàng bỏ mặc môi khô
giã biệt những nụ cười tô vẽ
bỏ loài người buồn vui chật vật
nàng đi tìm ngôn từ mười lăm

 

thuở ấy tự đỉnh chiều áp thấp
mỏm vực mưa ai đó gieo mình
một màu sắc nhọn như đinh
trổ vào lênh loang nhớ

 

nàng trở gót giữa căn phòng nho nhỏ
con búp bê chưa kịp khóc bao giờ
vẫn nằm đó chờ tô vẽ
hóa kiếp vào hình bóng chủ nhân

 

nàng rót nỗi đời phân vân
son môi bỗng thịnh hành
màu lửa.

 

Quán Lá


Trong tiếng thở dài của anh
ai đó đã lơ ngơ tìm đến
le lói như đốm thuyền

Quán Lá xa mù cát hoa
ta ngụp giữa mùi hương rất lạ
quả phi lao khô trôi trên sóng bạc đầu

cạnh Bến Thốc có quá nhiều gió chướng
lớp lớp cá chuồn khỏa lấp đại dương
bờ cõi thầm thì nỗi đau bạc nước

anh chú bé vạn chài xưa khuất
em kiêu kì viên ngọc trai đen
quặn thắt bởi nghìn năm biển mặn

tự nhủ lòng đôi ta còn lại
một đời hao kiệt mắt xanh
một đời tròng trành u uất

nửa khuya trong quán bảo nhau
nơi này để tiễn đưa nỗi buồn
bằng những cơn say dài rộng...

(Đồ Sơn, tháng 6)


Cuối


Em vẫn nằm bên cửa sổ
chờ anh mang về vài quả cherry
bức tường loang có con mèo mũi trắng
nằm thở khan cạnh khóm hoa quỳnh

chắc em cũng quên rồi
nếu anh không nhắc lại
chiếc áo màu mây hay tro nguội cuối trời
em đã đẹp với mỏi mòn dang dở

người đàn bà ngày ngày đi chợ sớm
người đàn ông chăm từng nhánh cây buồn
tách café tàng hình vị đắng
góc phố mình bằng lặng nghĩa trang

một nỗi đau chưa thoát vùng áy náy
một lặng câm không thể giãi bày
một tiếng chim nửa vời tha thiết 
một dáng nằm êm êm 

những người hàng xóm hỏi anh
em đi đâu bỏ lại lời sau cuối
và đêm đêm thêm con mèo trắng mũi
lạ hơi người vờn bóng trăng suông.


Lữ Thị Mai

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Tám 20151:25 SA(Xem: 32039)
“ Tôi nhìn người đàn bà qua lớp gương mờ - tái nhợt như một cái xác chết di động. Gương mặt người đàn bà còn tinh tươm những trăn trở, héo úa. Cơn hoảng loạn còn in sâu vào đồng tử, nó trao tráo như mắt của một con cá đang mắc vào chiếc lao móc.”
04 Tháng Tám 20151:15 SA(Xem: 34026)
Em khóc trên ngực anh bằng đôi mắt của ngàn năm về trước nơi chúng mình gặp nhau miệng vực thấy cánh sao rụng xuống lưng chừng
02 Tháng Tám 201511:48 CH(Xem: 31097)
Cô chờ cho thời gian trôi dần tới nửa đêm, trong căn phòng không bật đèn bóng tối như đang trùm lấy tất cả; nằm trên tấm nệm mỏng, cô nhìn lên trần nhà. Một con thằn lằn đang ẩn mình trong bóng tối thỉnh thoảng lại chắc lưỡi khe khẽ. Đêm tưởng chừng như tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa trong mình vô vàn âm thanh.
02 Tháng Tám 20152:00 SA(Xem: 32598)
Nguyễn Đình Toàn có bút hiệu ban đầu là Tô Hà Vân nhưng thành danh với tên thật và cũng là bút hiệu chính thức sau này; sinh ngày 6 tháng 9 năm 1936 tại huyện Gia Lâm, bên bờ sông Hồng, ngoại thành Hà Nội. Di cư vào Nam 1954, Nguyễn Đình Toàn bắt đầu viết văn làm thơ, viết kịch, viết nhạc, cộng tác với các tạp chí Văn, Văn Học
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 32317)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 33220)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28551)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 32224)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.
19 Tháng Bảy 20151:15 SA(Xem: 31392)
- Cô hát hay lắm. - Ông làm tôi giật mình. Ông ở đâu đến? Ông rình rập tôi? - Xin lỗi cô, tôi không rình rập cô, tôi đang nằm chỗ kia thì giọng hát của cô theo gió đến với tôi. Giọng cô hay lắm. - Thật không? - Giọng hát cô đã ru tôi ngủ được một lúc. - Ông nói gì? - Xin lỗi, tôi quên là đối với người Mỹ thì một giọng hát dở mới làm người khác ngủ gục nhưng trong văn hóa Việt của chúng tôi thì chỉ những giọng hát hay mới có thể ru người nghe vào giấc mộng.
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 33472)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi