- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VẾT THƯƠNG ĐI QUA BÓNG TỐI

25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33650)

rung-2013-caylahoathan-content

 Cây Lá Hóa Thân - tranh Rừng


 

mặt nạ 1


Ta đã đi ngang qua nhiều biển

vẫy vùng suýt chết

thằng đàn ông nhìn em ánh mắt màu mật ngọt

giấu sau bản tình ca chiếc mặt nạ

sau khi vẽ lên bầu trời vòng tròn của khói

 

người đàn ông yêu người đàn bà

sao phải mang mặt nạ?

chỉ một lần trong mưa

mặt nạ người tan rã

- em muốn ta mang mặt nạ đi đâu?

- ra khỏi xứ sở người buồn tẻ

- không ai yêu mình cả

- biển như là mặt nạ đang bơi

 

ta mang về chiếc mặt người

hồi ức ngày xa biển


lặng im

gõ và gõ

một ngón tay

lúc lắc chùm chìa khoá

sau đó chùi giọt nước mắt

đang lăn

 

có một chiếc mặt nạ đang cố giữ thăng bằng

 

Lê Vĩnh Tài



mặt nạ 2



Không phải dấu chân địa đàng

sáng nay có người ra khỏi nhà rất sớm

vì có người thức dậy sớm hơn

mang chiếc mặt nạ [buồn]

như khói…

 

mặt nạ

 

chữ m

chữ ă

chữ t

 

chữ n

chữ a

 

không sắc không huyền không dấu

những ngôn ngữ co dãn

như chú cá đang bơi

những ngôn ngữ chim trời

đang bay trên đầu lưỡi

 

anh muốn cắt ghép năm chữ cái từ m-ặ-t-n-ạ

làm năm bài thơ

dịu dàng mệt mỏi

nhưng con chữ duy nhất này

nó làm anh đánh vần không thành mặt nạ

anh đánh vần thành chữ mất nhau

có điều gì tan rã

có ngày gì chia xa

một con ngựa cứ phi đến

khi gục ngã

nỗi [buồn] mang gương mặt em

thành mặt nạ thời gian mệt mỏi

từng đêm từng đêm

mặt nạ [buồn] không ngủ với cơn mơ

chỉ một giọt rượu này

mặt nạ ơi say quá

nguyệch ngoạc những tấm bích chương

vẽ lên tường

mắt em ngày cung An Định

mặt nạ này

mặt nạ

hai mắt em là mặt trời

chùi vội

 

mặt nạ cười

mặt nạ

anh đớn đau những lời không nói

tuôn qua cổ họng như một tràng đạn

những câu thơ anh đọc cho em

quyền được rơi mặt nạ


Lê Vĩnh Tài

 

Ngang qua festival thơ, 2008

 tặng Phạm Nguyên Tường

 

Phải chịu đựng, chịu đựng, chịu đựng

những câu thơ này, những ngày tháng này

như vết thương khi ta đi qua bóng tối

 

phải chờ đợi, chờ đợi

đời sống như căn phòng đóng kín và chúng ta lõa lồ trong đó

ly rượu bỏ dở

chiếc áo em tuột khỏi vai

ngày tháng chạy dài

những trận đánh ngôn từ không dứt

ngôn ngữ không hòa bình


những câu phức của Huy ta đọc ngày về Huế

như thể

kinh thành rêu phong đã không còn lãng mạn

không còn đơn giản

những câu thơ bây giờ như súng đạn

nhắm vào tai

 

những câu thơ lúc này cho ai

thành phố suốt đêm nằm xuống

xin lỗi

chúng ta đã bắt những câu thơ điên cuồng phá sức của mình

miệng & ngón tay mệt lả

trong tầng hầm xung quanh toàn đá

những người xa lạ

đang giành nhau cô đơn

giành nhau làm cô hồn

xõa tóc đeo râu nói cười mặt nạ

dang tay bắn ná

con chữ vo viên mà mất mạng người

 

những đứa xếp hàng đi rồi

còn lại kẻ ngồi cười

cà nhắc theo từng chữ

cà nhắc vào quá khứ

ai dám bắn súng lục vào quá khứ?

vào nỗi buồn viên đạn lạc Chân Mây


[quá khứ

những mặt người không còn hy vọng gặp lại

chỉ còn đống gạch Mỹ Sơn

ngày em oán hờn

kiệt sức đổ dài dưới nắng

 

quá khứ

chỉ là chiếc xương cá bây giờ em khai quật

im lặng đâm vào chiếc bóng xì hơi

đang lấy thịt đè người

bị gai đâm trong cỏ

 

quá khứ

ai đã tách đôi nó cho khỏi rỉ sét

ai rút ra nhu nhú đóa sen

sau khi ngắm khe nước màu nâu nhạt

ai? Không ai. Hoa sen trắng làm gì

những trang kinh Minh Đức Triều Tâm Ảnh

mang nỗi buồn ngậm miệng Trương Chi

 

quá khứ

con sông Thơm ai loạng choạng hai lần

ai trả giá dang hai chân ngựa chạy

ai uống nước khúc quanh

ai đầm mình vũng cạn

ai câu thơ hết hạn, trời ơi…]


thành phố mệt và không buồn cử động

đang mang thai

dưới sức nặng cuả chiếc rễ cây hơi dài

đâm qua sương mù

làm thành phố đau hơi lâu một chút

 

phải chịu đựng, chịu đựng

thành phố đang mang thai

những đền đài đang sờ tay lên bụng

trong bụng có trẻ con

không có oán hờn

không kiệt sức đổ dài dưới nắng

 

thành phố bao nhiêu năm im lặng

đang reo mừng đứa con.

 

Lê Vĩnh Tài

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 81466)
Từ xưa đến nay, tình mẫu tử luôn là đề tài sáng tác vô tận cho thơ ca nói riêng và văn chương nghệ thuật nói chung. Một cách tự nhiên, Nguyễn Xuân Tường Vy đã chinh phục độc giả bằng chính những dòng viết giản dị, chân thật về tình cảm muôn thuở ấy.
22 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 90829)
Những ngày cuối cùng của cuộc chiến, tháng 4/1975 như vết nước mắt loang dài của miền Trung ngắn dần đi khi dân chúng di tản vào Nam kiệt sức đến không còn nước mắt khóc cho những xác người ven đường.
21 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 87004)
Ông Nguyễn Hưng Quốc là người rất xục xạo đã lôi ra được những vấn đề văn học độc đáo. Cũng trong một bài viết blog, ông đã phát giác ra là nhà văn Nguyễn Huy Thiệp rất thích cái thứ chúng ta thường thả vào bồn cầu! Ông viết : “Trong các truyện ngắn, ông (Nguyễn Huy Thiệp) cho chữ (cứt) ấy xuất hiện khá nhiều, một cách trần trụi, hung hãn, đầy bạo động.
21 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 69711)
Nói như Viện Hàn lâm Thụy điển vào đúng 13 giờ thứ năm 07/10/2010, theo lời thư kí Peter Englund khi ông công bố giải văn chương Nobel 2010 trao tặng cho (Jorje) Mario (Petro) Vargas Llosa, là như sau. Nhà văn xứ Pêru này trúng giải nhờ đã: « Thể hiện và phác họa toàn diện cơ cấu quyền lực và hình ảnh sắc cạnh chạm khắc nỗ lực kháng cự, tinh thần phẫn nộ và thành bại của cá nhơn con người. » Về mặt nghệ thuật: « Ông là nhà văn đã triển khai thuật kể chuyện theo phong cách quả tình kì ảo. » Về mặt con người của mình: « Qua tác phẩm, ta biết ngay ông là một con người say sưa trong hành xử. Hễ thấy mình phản ứng rập theo bổn sắc ấy, ông tỏ ra hết sức rung động và lấy làm vui vô cùng. »
18 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 87508)
Tôi đi ở cho tộc Trần từ lâu lắm. Từ cuối đời Lý. Lúc Trần Thị chỉ vừa cắt nhau. Đêm tháo thai, sống cảnh sinh nở đầu đời nên tâm hồn tôi ngập kinh hãi. Máu từ cửa mình vợ Trần Lý chảy xối, bắn phun tung tóe như bát canh rau dền rơi vãi trên đất. Thứ canh đỏ thẫm, lợn cợn những nhau, thịt, chất nhờn. Trần Thị giẫy, vùng, đôi tay chới với cào cấu vươn tới trong động tác nắm tìm sự sống. Đã biết đi vào đời là đi vào khổ đau, nhưng tôi cũng không ngờ khổ đau to lớn tàn phá đến rách bươm cửa mình vợ Trần Lý. Mỗi cái quẫy mình là mỗi một vũng máu, trào ra, trào cho đến đầy thau. Máu bê bết chẳng khác một pháp trường.
18 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 85293)
Ngày 11/03/2011 , Bẫy rồng bộ phim Việt Nam (action movie) được chờ đợi nhất sau thành công vang dội của Dòng máu anh hùng sẽ chính thức được trình chiếu . Bộ phim được hy vọng sẽ tạo ra một diện mạo mới cho dòng phim action Việt Nam và chứng tỏ sự trưởng thành cũng như sức mạnh của một đội ngũ những nhà làm phim mới, trẻ và nhiều sức sáng tạo.
18 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 98958)
Tôi lên Mã Pì Lèng dạy học. Từ dưới chân núi, tôi cứ nhằm theo chòm bản thấp thoáng trong mỏm đá, tán cây mà leo lên. Trời nóng như đốt nương, vượt dốc, cổ họng khô rát, tưởng như mồ hôi đã cạn kiệt không thể chảy ra được nữa, thì bất chợt gặp một dòng nước từ trên núi chảy xuống, tràn qua cả mặt đường đá. Tôi hồ hởi phanh ngực áo, bỏ ca-táp, cởi dép rọ, đứng một lúc cho mát dịu lại, rồi mới thong thả rửa tay, rửa chân, xúc miệng ba lần, uống một ngụm, xong rồi mới lau mình, gội đầu...
18 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 84328)
Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương, sinh ngày 24/3/1916 tại quê ngoại, xã Phước Lộc, quận Sơn Tịnh, nhưng lớn lên tại quê nội thị xã Thu Xà, xã Nghiã Hoà. Hai nơi đều thuộc tỉnh Quảng Ngãi. Mất ngày 17/1/ 1946, tại Thu Xà.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 92905)
Nguyễn Thị Thảo An sinh ngày 03 tháng 2 năm 1960 tại Sài Gòn, tốt nghiệp đại học sư phạm Sài Gòn, hiện định cư tại Kennesaw Georgia, USA . Tác phẩm : *Tuyển Tập (in chung với 4 tác giả khác) *Bức Phù điêu Khắc Cạn (tập truyện, Văn Mới 2001)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 85382)
LTS: Lê Vương Ngọc tên thật là Lê Đình Quỳnh, xuất thân là giáo sư tư thục Trung học các trường Hưng Yên, Hải Phòng thập niên 1950 và Sài gòn 1960. Ông nhìn vấn đề văn hoá như một “hobby” – Làm thơ, dịch sách, nghiên cứu, biên khảo nhiều về Phân tâm và Di truyền học – Theo quan niệm phê bình sáng tạo của Oscar Wilde…