- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Võ Việt Dũng Cuối Đời Rồi Em Có Theo Không"

21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36193)

huynhlenhattan-vatnang--content
 Vạt nắng - ảnh Huỳnh Lê Nhật Tấn


LTS: Những bài thơ của nhà thơ Võ Việt Dũng trích từ tập "Cuối Đời Rồi Em Có Theo Không" (in chung với tác giả khác) tại Pháp cuối thập niên 80.
TCHL


Tâm sự cùng Nguyễn Du

" Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như "

Nói gì ba trăm năm
Ngàn năm không tiếng khóc
Ngày mai lẫn ngày xưa
Thiên thu bạc màu tóc
Xưa thương ai huyệt lạnh
Người bỏ lên núi cao
Đọc thơ vào cô quạnh
Giờ đây còn âm hao
Ta mấy năm trôi nổi
Quê người chắc trắng xương
Ba trăm năm tri kỷ
Gặp nhau khúc đoạn trường
Ta một đời hiu quạnh
Gởi hồn lên núi cao
Hét to vào xa vắng
Nước mắt rơi phương nào ?


Nỗi lòng Từ Hải

Phút giây ta bỏ quên đời
Ta cười
Cho đẹp môi người dấu yêu
Hiểu chi em hỡi !
Thuý Kiều
Mặt trời đã lạnh bóng chiều hoang sơ
Mất em
tan nát cơ đồ !
Tiếc chi giấc mộng giang hồ bấy lâu
Thương ai giòng lệ em sầu
Hồn này nhớ mãi một màu mắt em



Lúc Kim Trọng trở về

Khi về đã lạnh vườn xưa
Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi
Giờ em heo hút phương trời
Biết chăng đây có một người nhớ thương
Lòng còn nói chuyện yêu đương
Hoa đào xưa đó đâu Vương Thuý Kiều
Lá rơi ngỡ bước người yêu
Nhìn ra chỉ thấy quạnh hiu một vùng


Giòng thời gian

Có những giòng sông tên lãng quên
Giòng sông chuyên chở những ưu phiền
Tóc em xưa vốn nhiều mê hoặc
Là một giòng sông đã ngủ yên

 Ta với đêm trường

Ta với đêm trường nhìn nhau mãi
Bóng tối dài như một ngày mai
Thinh không ngã trên ta đứng thẳng
Đã làm đau suốt cả hình hài

Bốn phương bao la một hồn quạnh quẽ
Nghe đời mình chới với trên cao
Đèn nhà ai xa kia chợt sáng
Lòng thắp lên ngọn nến ước ao...

Đôi mắt nhìn sâu ngày đi đến
Ta còn đây bát ngát niềm thương
Ai mơ màng đêm dài lắm mộng
Ta còn đây đối diện đêm trường...

VÕ VIỆT DŨNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 121817)
Không ai biết tại sao giữa dòng sông ấy lại nhô lên một bãi đất. Rồi cũng không ai biết người ta đến đấy ở từ bao giờ. Họ chia đều những khoảng đất, họ trồng ngô, trồng rau xanh rì, họ dựng nhà họ nuôi con. Họ không nuôi đàn ông. Con họ nuôi chó, nuôi mèo.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 102992)
Giáo sư Anatoli A. Sokolov, hiện công tác tại Đại Học Phương Đông, là một chuyên gia nổi danh về Việt Nam.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 108279)
Hoàn hơi bị ấm đầu, cho nên để phân biệt với những Hoàn khác, người ta gọi Hoàn là Hoàn âm lịch. Vì âm lịch Hoàn lấy vợ muộn- mãi đến năm Hoàn đã ở cái tuổi 37, lão Thủ (bố Hoàn) mới lo được vợ cho Hoàn.
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 96980)
Người đang đứng trên sân khấu, hay đang đứng trước màn hình với bao ngọn đèn sáng chói nhất không phải là D của quãng trời thơ ấu mà là Don Hồ. Hai người khác biệt nhau lắm! D mà Trúc quen biết khi xưa, rất nhút nhát và... ít nói.
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 130810)
Lũy bắt Phượng Vỹ "làm tình với Lũy như một con điếm"
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 121866)
Đợi thằng bồ Tây hôn hít xong, khi cánh cửa vừa cài trên cài dưới cẩn thận xong, cô mang xấp thư tình ra xếp thành ba xứ sở khác nhau: Mỹ một bên, Gia Nã Đại một bên, Úc một bên.
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 111361)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 118164)
Vòm trời vỡ vụn Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào? Màu trắng quay cuồng họng khát.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 46732)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
30 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 76464)
1 / Là người cầm bút mà chức năng đầu tiên là viết ra giấy những suy nghĩ trung thực của mình, anh/chị nghĩ gì khi có quan niệm cho rằng: vì thể hiện trong ngôn ngữ Việt, văn chương Việt Nam không thể tách rời khỏi định mệnh dân tộc?