- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CÓ MỘT CÁI GẦN GIỐNG HAY HÌNH NHƯ LÀ GIÓ BAY QUA

21 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38988)

love-content
 Love - tranh Đặng Hiền
 

Anh đọc trên thân thể em

Những dòng ký ức về nụ hôn đầu tiên

Sự vụt mất của luân lý

Tất cả là sự ngông cuồng của bản ngã

Anh đổ lỗi cho sự trần truồng và trơ trẽn của em

Đó chỉ là cuộc chơi của ngôn từ

Em không viết cho anh

Em không viết cho em

Em không viết

Ngôn từ tự bay lượn, kết bạn, ôm nhau và trơ trẽn bày tất cả lên nhãn quan anh, nhãn quan em, nhãn quan những nhãn quan đang trần mắt thịt quan sát, soi mói

Em không tìm nụ hôn nơi anh

Là em đang tìm em nơi em

Em tìm anh nơi vô trùng

Anh thích sạch sẽ trinh nguyên

Anh lăn lộn cào cấu trên thân xác em

Chà xác, mân mê, bú mớm từng hơi thở, vi nước bọt, tế bào em

Sau cuộc hoang luân anh cố gột rửa bằng hàng trăm loại dầu gội, sữa tắm, phấn hoa…

Anh muốn trả về cho chính anh là anh của trinh nguyên, trong suốt

Những vết mở thời gian – từng tế bào bản ngã, anh há mồm mút, liếm, cắn, xé, nuốt cho kỳ hết thực thể em

Rồi cười ngạo nghễ

Những lá thư dang dở, những bông hoa dang dở, tinh tú cầu dang dở

Sự bản lĩnh của nước mắt

Anh trách em cuồng loạn

Anh trách em đa đoan

Anh trách em trơ trẽn…


Em có trả lời đâu anh

Là ngôn từ đấy

Mà cũng không phải là ngôn từ

Trò chơi của con người đấy

Mà có con người không?

Hay đó là trò chơi của ngôn từ

Có cái gọi là trò chơi sao?

Có cái gọi là ngôn từ sao?

Những bản ngã phải chăng là hiện thân của tự nhiên

Có cái tự nhiên sao?

Tự nhiên là hình hài gì vậy?

Hình hài là gì vậy?

Có câu hỏi là gì vậy sao?


Anh à

Cả em và anh

Có sao?

Đừng trả lời anh nhé

Vì em có hỏi đâu

Hỏi và trả lời chỉ là khung vô hình

Hay là sự mờ ảo

Đừng phán xét một điều gì anh nhé

Là em đang cố phán xét một điều không hiện hữu bằng cái hiện hữu

Vậy nên

Giá trị là

Có một cái gần giống hay hình như là gió bay qua

Và cười với em.


KHÁNH TRINH
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Mười 20141:51 SA(Xem: 31514)
ngày tuột dưới chân em. ánh sáng di quan vẽ ngoằn ngoèo kí tự trên nền trời chỉ vân xám bạch. lời sấm tội rĩ rền hoàng hôn không rõ ràng ngữ nghĩa. đôi chân em chênh vênh... không đỡ nổi một ngày.
24 Tháng Mười 20146:36 CH(Xem: 34031)
có sự im lặng bên bậc cửa nỗi buồn đang bị tru di ở đó giấc ngủ thiếu chừng vừa kịp thở em nghĩ gì xa xôi
24 Tháng Mười 20146:29 CH(Xem: 30182)
tròn trăng hết một phương buồn rồi dần khuất tịch màu chuông nẫu vàng chiều ngồi đọ bóng thu sang mà mình với lá cùng han rỉ mùa
23 Tháng Mười 20143:56 SA(Xem: 31748)
Đây chính là câu chuyện của tôi. Tôi là sói. Là kết quả của cuộc yêu dữ dội suốt mùa đông, mùa "yêu" giữa cha tôi, chú chó rừng màu xám tro hung hãn và mẹ tôi, con chó nhà lông vàng nâu óng ánh tuyệt đẹp, thuộc chũng loại chó Phú quốc hiếm hoi tồn tại được trên vùng núi đồi núi Trung du.
23 Tháng Mười 20143:37 SA(Xem: 31952)
Một người viết trẻ, lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Anh tự giới thiệu như sau: “LÊ MINH PHONG, sinh năm 1985. Đã viết với các thể loại như tiểu thuyết, truyện ngắn, thơ, phê bình văn học, phê bình hội họa... Cộng tác với nhiều nơi với nhiều bút danh khác nhau. Hiện làm báo và vẽ tranh ở Huế.”
23 Tháng Mười 20143:30 SA(Xem: 31819)
Và em như thể là bông huệ Nở giữa đồi nương giữa đất trời Và ta như thể con trăng xế Trôi giữa mù sương giữa ngậm ngùi
23 Tháng Mười 20143:23 SA(Xem: 33069)
cái đài thủng nghe rè rè như hàng rao chợ ế họp hành đã lâu sao đong toàn gióng gật quang. thì ờ bóng như kền mạ
21 Tháng Mười 201411:27 SA(Xem: 26941)
LOS ANGELES (VB) -- Đêm Thứ Ba 21-10-2014, nhà hoạt động Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã tới phi trường Los Angeles khoảng hơn 9:30pm.
19 Tháng Mười 20141:36 SA(Xem: 32840)
- những giấc mơ hiền ngoan miên man lòng tôi cổ tích - những giấc mơ rực ngời dòng sông đêm tĩnh mịch Tôi ôm hết vào người, lặng lẽ chất nỗi buồn vác cuộc-ra-đi (HDP)
19 Tháng Mười 20141:12 SA(Xem: 34752)
Không phải em đói chỉ là giấc mơ chưa đi hết chặng đã ngủ quên bên mương suối ừ, đã bảo em cứ mơ đi mơ cho đến khi hoàng hôn nhỏ ròng vào mắt