- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Phạm Hồng Ân

13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31977)


still_live_ha_quoc_huy-content
 Tĩnh Vật - tranh Hạ Quốc Huy 

ĐỜI PHÀ

 

Chiếc cầu lạ treo ngang dòng sông

Xóa tung tích con đò thời lãng mạn

Nước khóc đôi bờ kiệt lực

Đêm thở sóng thức giấc chờ trăng.

 

Quá vãng đời phà già nua

Chuyến cuối cùng chở em biền biệt

Bờ nam hấp hối

Bờ bắc lâm chung

Sông bạc đầu thủy táng nỗi đau

Những mảng tình trôi sông lạc chợ.

 

Như Cần Thơ có ngày thơ rụng

Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau

Còi phà hụ trong tim

Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm

Như dề lục bình thương tiếc hơi phà

Quẫy đục sóng qua nam ghé bắc

Cởi trần thơ hứng gió

Quăng câu hò tầm tã mưa đêm.

 

Chiếc cầu treo treo cổ đời phà

Xóa tung tích một thời oanh liệt

Dòng sông khỏa thân cấm cố

Phù sa ngục tù

Mục nát bến bờ

Bén ngót đường gươm cứa ngọt thơ tình

Tung toé ngữ ngôn khát vận

Anh chạy đuổi em

Giống quỷ rượt ma

Trên lòng cầu hằng hà phù thế.

 

Ôi

Đời phà

Đời thơ

Đời anh

Đời nước

Mạt vận theo thời thế lâm nguy.

 

PHẠM HỒNG ÂN

(Escondido, 05/08/2013)

 

 

 

BÓNG TỐI

 

Giắt bóng tối lên trần xe

Đuổi đêm khuya bằng ánh đèn hoài niệm

Núi lướt chân trời

Xé mây bạc đầu lao tới

Các anh nằm dưới lũng sâu

Cây rừng duỗi chân trùm phủ.

 

Tôi đứng ngó đại ngàn

Xác xơ một đời phế tích

Lòng chớm thấy thiên thu

Trong ngổn ngang trùng trùng tro bụi

Nơi các anh vùi thây

Hài cốt chưa mồ yên mả lặng

Nơi các anh bị bỏ quên

Tung tích vô danh chiến sĩ.

 

Bóng tối chìm ngập bóng tôi

Lanh lảnh rừng kêu núi khóc

Mưa thút thít quanh đây

Nhòe nhoẹt con trăng tháng bảy sụt sùi

Tôi trải tình

Giăng nỗi đau chung

Cuốn quê hương vào lồng ngực đất

Các anh nằm đây

Hương linh phảng phất

Thứ lỗi cho tôi

Đồng đội vô tâm.

 

Rừng ngậm ngùi xé đất

Ôm các anh vào thân thể bạt ngàn

Tôi yếu ớt ngửa lòng

Rót ngôn ngữ vào thinh không huyền tịch

Mỗi lời thơ ước mong thành lời hịch

Gửi tấm lòng cho thế hệ hậu sinh.

 

PHẠM HỒNG ÂN

(Escondido, 30/08/2013)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34883)
T ôi nhận công việc làm thợ sơn trong một hãng sửa chữa tàu sông nằm sát bên hồ Michigan. Thực ra tôi chẳng có chút kinh nghiệm nào trong việc này. Sếp tôi, ông Anthony, cứ nhất định là tôi sẽ làm được. “Dễ thôi mà!” Ông nhìn tôi sau một hồi rồi bảo thế.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35188)
T huốc mê đã ngấm vào tận xương tủy và làm tê liệt đi mọi giác quan trí não của nàng. Nhưng nàng ngờ ngợ như có một cái gì đó trong người nàng vẫn tỉnh táo. Sự tỉnh táo ấy thật đáng ghê sợ. Nó khiến nàng có cảm giác. Nàng biết sự sắc lạnh của con dao trắng bóng ấy đang chạm vào cơ thể nào. Từng chút một.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37050)
N ghé nhìn trời, nhìn xa xa ra khơi. Bão tới nhanh hơn ước lượng, mấy cái ghe chài kia không biết có về kịp. Nó bồn chồn. Hình như bữa nay Thắng đi, dù Nghé đã nói dời lại cho qua cơn bão. Thắng lý luận _ còn vài ngày nữa thì tao đã ra khỏi vùng bão này rồi _ chờ lâu hư chuyện. Chắc là Thắng dính ở ngoải rồi. Thằng này liều lắm, không nói được.  Chả có gì đáng sợ , Thắng vẫn thường nheo mắt nói với Nghé như vậy. 
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 38475)
T rời mưa, kéo theo cái lành lạnh làm Đầm thấy buồn quá, mà một tháng ba mươi ngày thì có mấy ngày Đầm không buồn! Sáng nay vợ gã đi chợ từ lúc trời còn tối om sau khi đã nấu xong nồi cơm cho chồng con. Nói là đi chợ cho sang chứ thật ra là vợ Đầm đi đồng nát, mang soong, ấm mới đi bán hoặc đổi cho thiên hạ. Công việc này trước đây là của Đầm nhưng khi nghe đám bạn thích ăn không ngồi rồi chế diễu:” Mày trông trí thức thế mà phải đi làm cái thằng đồng nát, đầu đường, xó chợ ấy à!”, thế là Đầm bỏ nghề.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35600)
Một tiếng đồng hồ sau nàng trở lại chỗ tản bộ trên boong tàu, khoác trên người một bộ quần áo nhẹ và hở hang nhưng rất trang nhã khiến nàng trông khêu gợi một cách kín đáo, một áo khoác không cánh tay hơi hở ngực và quần lụa ống rộng trông tựa như váy. Nàng không nhìn ai hết, nằm dài xuống ghế mở sách ra đọc.
31 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 40306)
T ruyện của Cung Tích Biền là vậy, rất kén người đọc, nhiều khi sẽ rất khó hiểu và không hợp “gout” với loại bạn đọc chỉ muốn tìm những truyện tình lãng mạn để tiêu khiển thời gian. Truyện của ông luôn làm người đọc hoang mang, dằn vặt, thao thức và sốt.
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 36740)
C ơn đau phả hơi thở Vào giấc mơ giật mình trốn chạy Giọt nước mắt bật lên tiếng kêu thương thức dậy Ngậm ngùi treo mình trên cành khô Trong cầu vồng thanh âm lóe sáng...
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33941)
t ôi rượt mặt trời về bên kia núi hoàng hôn vỡ buồn bật khóc thơ ngây tôi thấy em của những ngày ngơ ngác nơi cuối trời hoan lạc tàn phai
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35541)
N hư những giọt mưa từ trời muôn đời tìm về đất Ta tìm nhau Sài Gòn nỗi nhớ giăng mây Em giấu mưa đầy mắt
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33593)
S au khi mẹ cô bỏ mấy chị em cô và cha cô đi theo tiếng gọi thăm thẳm của núi xa. Cô lại càng khát khao thấy núi. Cô giận mẹ. Nhưng Cô không thể hiểu cha. Người đàn ông của đồng bằng đơn giản , phẳng lặng đó không hề oán trách, hận thù người đàn bà đã nhẫn tâm từ bỏ gia đình. Cha gói ghém hành trang, dắt 2 chị em cô đi tìm mẹ.