- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Lời cảm ơn muộn màng

21 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37552)

ban_mai-_ctnminh-content


Anh đi rồi còn ai vuốt tóc
Lời tình thơm sách vở học trò
Đêm xuống rồi em buồn không hở
Trời xa mù tầm tay với âu lo…


Bài hát của nhạc sĩ Vũ Thành An tôi vẫn thường hát, nhưng không hề biết đó là bài thơ “Lời tình buồn” của Chu Trầm Nguyên Minh mà Vũ Thành An đã phổ nhạc.
Hơn một năm trước tôi nhận một bưu phẩm từ Sài Gòn gửi về, mở phong thư là tập thơ “Lời tình buồn” của tác giả đề tặng. Nét chữ đẹp ngay ngắn, tỏ rỏ một con người mực thước, sau này tôi mới biết tác giả ngày xưa là thầy giáo dạy Toán, bạn cùng làm tập san Ý Thức với anh Nguyên Minh từ trước năm 1975 ở Phan Thiết. Nhà thơ đọc tạp chí Quán Văn thường xuyên nên biết tôi qua những người bạn ở Sài Gòn.

Tôi chưa từng gặp anh và cũng chưa có dịp cảm ơn anh tặng sách.
Thật kỳ lạ, tối hôm qua, tần ngần bên tủ sách tự nhiên tôi thuận tay lấy tập sách của anh đọc một mạch, tính viết vài hàng cảm ơn. Tập thơ in đẹp, trang trọng với những phụ bản tranh màu của Đinh Cường, Thân Trọng Minh, Thanh Hồ, Lê Thánh Thư, Nguyễn Sông Ba, Vũ Thanh Hằng. Gồm 47 bài thơ, và 5 bài viết của bạn văn về tác giả. 

Hôm nay, mở trang web vanchuongviet sững sờ khi thấy hàng chữ phân ưu anh vừa mất một ngày trước.
Tôi trằn trọc không ngủ được, cảm giác mình có lỗi vì chưa kịp nói lời cảm ơn, chưa kịp đọc tác phẩm khi anh còn sống.
Tôi viết những dòng này như một lời tạ lỗi, lời cảm ơn muộn màng đến một bạn văn là bậc đàn anh của mình.
Cuối đời anh đã sống hết mình với chữ nghĩa sau hơn 30 năm không cầm bút, có lẽ anh đã yên lòng phần đời cuối bên bạn bè yêu thương.
Anh đi rồi, nhưng bài thơ “Lời tình buồn” được phổ nhạc của anh, tôi tin vẫn sống mãi ở các thế hệ sau, khi nào cuộc đời này vẫn còn những người tình thì vẫn còn tiếng hát:


Anh đi rồi còn ai đưa đón
Áo em bay khuất mất thiên đường
Tuổi hai mươi vòng tay chờ đợi
Ngôn ngữ nào anh nói hết yêu thương…


BAN MAI
21.2.2014

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34742)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33668)
b ên triền đời trượt chân chạm thời gian không giọt âm thanh nào vang trong tịch lặng chỉ có lửa cháy bùng huyễn hoặc ta ngơ ngẩn nhìn thơ bay lượn khắp cùng
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31830)
N hư Cần Thơ có ngày thơ rụng Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau Còi phà hụ trong tim Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30801)
C ó những dòng sông trôi đi mãi Em của ta hề! như mây bay Và những bài thơ không chép lại Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.
10 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34435)
K hông xin cơm Không xin nước Không xin áo Không xin tiền
10 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36460)
L TS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Nguyễn Như Thảo sinh sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng, chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Nguyễn Như Thảo đến với quí độc giả và văn hữu như những ly “J.W. Black ươm vàng như nắng” trên con đường thơ đầy màu sắc của sự sống… (Tạp Chí Hợp Lưu)
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35341)
Đ iều anh muốn nói sáng nay Trong chiếc eo thon còn đầy đặn bí mật kia Là cái tổ con tò vò Hay ổ kén tằm Thiên thần xinh xắn nào mượn ngủ hôm qua
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35810)
L TS: Nguyễn Đăng Khoa, một người làm thơ trẻ, sinh năm 1987. Hiện sinh sống và làm việc tại Sài Gòn. Thơ của Khoa êm đềm, hiền lành, trong veo như nắng và nhẹ nhàng như gió sớm. Xin hân hạnh giới thiệu dòng thơ của Nguyễn Đăng Khoa đến quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (Tạp Chí Hợp Lưu)
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33321)
Ô ng quay ánh mắt nhìn về phía cô, ông nhớ mình đã nhìn cô như thế nào đêm hôm đó nhưng không muốn lặp lại. Thời điểm đó đâu chừng 5 g sáng. Ông thức dậy đã khoảng 30 phút ngồi nhìn cô và chìm đắm trong ý nghĩ lạ lùng bởi chẳng biết giải thích vì sao lại có sự kết hợp điên cuồng giữa cô và ông… Ông nghĩ về cô con gái duy nhất của mình giờ đã ra đi với mẹ nó...
06 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36721)
c ó nụ hôn nằm ườn trên bậu cửa của nắng hôm nay, hay của nhớ hôm qua lũ chim chích mổ vào từng nhát nhỏ dậy đi thôi để mở chút bộn bề