- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Valentine của mẹ

13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35008)

dinh_nguyen-_photo_cogaidolong-content
 Đình Nguyên- Photo Cô Gái Đồ Long

Mẹ chưa bao giờ biết đến ngày Valentine!
Mẹ chờ con về đã 40 cái Tết
Mẹ vẫn hàng đêm nguyện cầu
cho con
Mẹ nghe tiếng con văng vẳng đâu đó
nhập nhòa, rì rào như 
lẫn vào tiếng sóng

Giọt nước mắt lăn 
dài trên gương mặt mẹ
khi nghe ba tiếng 
hòa bình rồi!
Ngày đó 
Sài gòn đổ mưa trong lòng mẹ!
Con vẫn chưa về!

Mẹ tiễn con đi một ngày sau Tết
Trời xuân buốt giá hơn
vì đạn pháo chở thêm cái lạnh về
từ phía Bắc
Chiếc áo mẹ để dành cho con 
vẫn còn nằm trong tủ 
Con chưa về mặc
lần nào từ hôm ấy!

Mới đó mà 
đã 35 mùa rét trôi qua
Nhanh như những sợi tóc mẹ
thay màu
mẹ không hay biết

Nhanh như tấm lưng mẹ
còng thêm
vì mỗi ngày
gánh nặng
nỗi chờ mong

Cái ngày mà người ta gọi là Valentine 
Mẹ chưa hề biết!
Mẹ chỉ biết tình yêu
của cha con
dành cho mẹ
Để rồi ngày có con 
Mẹ lại dành
tình yêu cho con
Những tình yêu của mẹ
Lần lượt… đi
mãi không về!

70 năm
rồi hơn 80 năm
Mẹ
cỗi
già
Con vẫn chưa về!

Mẹ không cần biết
cái ngày gọi là Valentine
mẹ chỉ biết
ôm lấy những khoảng trống
đợi chờ
tình yêu của mẹ!

11.02.2014
ĐÌNH NGUYÊN
(viết sau khi nghe nhà thơ Vũ Trọng Quang đọc bài thơ của anh, sau đêm nhạc của ca sĩ Lệ Mai)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Chín 201512:51 SA(Xem: 32678)
LTS: Cuối tháng 8, Hợp Lưu nhận được chùm thơ gởi từ Nguyễn Nhựt Hùng, một người làm thơ hiện đang sinh sống tại Vũng Tàu. Mặc dầu còn rất trẻ, anh sinh năm 1989. Nhưng thơ anh mênh mang như sóng biển của thành phố anh đang ở. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Nguyễn Nhựt Hùng
01 Tháng Chín 201512:41 SA(Xem: 30000)
Con gái tròn 24 rồi, Má biết không Đã qua thuở thì ngồi đan chiếc khăn dài hơn nỗi nhớ Đã qua cái tuổi cam đoan rằng yêu là hạnh phúc Đã biết len lén nhìn, rồi lặng im
30 Tháng Tám 201511:39 CH(Xem: 31820)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Lưu Mêlan là bút hiệu của Nguyễn Thị Nguyệt, sinh năm 1989. hiện sống tại Sài Gòn. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những thi phẩm của Lưu Mêlan cùng quí văn hữu và đọc giả Tạp chí Hợp Lưu.
28 Tháng Tám 201511:15 CH(Xem: 41361)
Mùa Thu, năm 1994, chúng tôi trở lại Hà-nội sau 40 năm xa cách. Một trong mục đích của chuyến đi này là đề gặp ông Nguyễn Hữu Đang, người đứng đầu trong nhóm Nhân Văn, sau khi đọc bài của Phùng Quán viết về chuyến đi thăm ông. Ông đã bị giam tại trại Cổng Trời gần 20 năm, đến đó là chỉ chờ chết, khó có thể trở về được.
27 Tháng Tám 20158:59 SA(Xem: 34322)
Năm 1972, Nguyễn Bắc Sơn in tập thơ “ Chiến tranh Việt nam và tôi”, lập tức được giới văn nghệ và đặc biệt lính chiến sài gòn yêu thích vì lối viết phóng túng, giang hồ ...
27 Tháng Tám 20158:41 SA(Xem: 33213)
Thần hồn son phấn thốt lời Xót thương bạc mệnh một đời giai nhân Văn chương vô mệnh trong ngần Cớ sao lụy đến thư tàn chưa phai
22 Tháng Tám 20155:48 CH(Xem: 27002)
Sau hai tập thơ đã ấn hành (Sinh Nhật Của Một Người Không Còn Trẻ, NXB Văn Mới, Califorina, 2009 - Những Giấc Mơ Tôi, NXB Văn Mới, California, 2013), cuối tháng 7.2015 vừa qua, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ấn hành tiếp tập thơ thứ 3, "Mây Trong Những Giấc Mơ", với một tâm thức nhẹ nhàng, thanh thoát như Mây và một cảm xúc sâu lắng, nhưng rất an nhiên tự tại...
20 Tháng Tám 201512:50 SA(Xem: 31386)
Bùi Nhật Tiến, bút hiệu Nhật Tiến sinh ngày 24-8-1936 tại Hà Nội. Năm 1946 mới 10 tuổi Nhật Tiến đã phải theo gia đình rời Hà Nội đi tản cư qua những tỉnh như Sơn Tây, Việt Trì, Hưng Hoá, Phú Thọ
19 Tháng Tám 20158:04 CH(Xem: 33993)
Chuyến hành trình của tôi bắt đầu vào một ngày lộng gió, một buổi chiều mà sắc vàng của nắng nhạt chìm ngâp khắp thế gian. Như mọi ngày sau khi tan học tôi đạp xe song song với thằng bạn thân của mình. Người Lạ là cách tôi gọi nó, đó không phải tên thật, nhưng một ngày nọ nó đã quyết định là từ nay tôi phải gọi nó là Người Lạ, như cách nó vẫn trân trọng thông báo về mình.
18 Tháng Tám 20152:21 SA(Xem: 32644)
“ Nói về Nhục Cảm, thì có thể biểu đạt như một cảm giác hưởng thụ.” Cô bạn tôi, sau khi cái miệng xinh đã thỏa mãn chừng vài thỏi chocolate, liền phán tiếp, “ Miếng Chocolate đầu tiên là Thiên đàng, miếng thứ tư thì vẫn còn ngon, nhưng đến miếng thứ mười lăm thì có thể gần như vô vị.