- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Còn Sót Lại Của Chiều

05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 32306)

 

laocaivn-nhnam-content

Lào Cai- VN / ảnh Nguyễn Hoàng Nam

 

 

Buồn miên man hoàng hôn. Buồn

chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang.

Buồn

là máu.

Lênh láng chờ trăng lên

để lóng lánh.

Buồn là chất rắn

nóng chảy.

Đóng vảy trên da thịt. (Có vẻ như đã từng có

một vết thương bên trong.

Nhưng chính tôi

là vết thương của chiều.)

 

***

 

Buồn là không gian.

Tôi cứa vào trời xanh

ánh mắt mỉa mai chính mình.

Buồn

chảy ra từ tóc.

Từng sợi tóc nhỏ máu. Ngực nặng

dưới áp thấp của sự trở mặt.

Khó thở

tôi nhắm mắt.

Lắng nghe

từng giọt máu nhẫn nại bò từ tóc

thấm xuống đất.

Bung ra mầm

tuyệt tình.

 

***

 

Bông hoa say đắm không thể nở

bằng ánh sáng của những điều tầm thường.

Hạt giống

bay theo gió hờn ghen.

Rơi xuống

mặt đất hiểm trở.

Độ lượng mất giá. Khu vườn

ân cần một cách lên gân.

Khiến tôi

nôn nao thai nghén sự trả thù.

Nhưng

buồn đã chảy hết.

Tôi không còn nổi một

giọt máu.

Trên đầu tôi. Tóc

cũng trôi theo ánh đỏ

ráng chiều.

 

***

 

Vờ như níu kéo chân trời.

ánh mắt

anh.

Chạy trốn nụ cười của gió. Anh nhìn

xuống chân tôi nơi những con sâu

buồn đang ngọ nguậy và bò lên đầu gối.

Sắp đặt

kiểu dáng mới cho trật tự của tuyệt vọng.

Anh chạy

khỏi nỗi buồn của tôi trong buổi chiều

chắc chắn đang cắm đầu vào đêm.

Những chiếc rễ

tinh tế chối từ sự dịu dàng lừa bịp.

Ái tình héo rũ

trong chiếc bình chứa đầy tạp chất nhỏ nhen.

 

***

 

Tôi đã chảy hết máu buồn

trong buổi chiều kiễng chân.

Kiêu hãnh.

Khi đêm đến.

Chỉ còn lại hai ống chân

một vài con sâu vẫn còn ảo tưởng.

Ngọ nguậy. Và

găm lại trong kẽ ngón chân cái.

Là. Một lời nói

hoặc cái gì đó đại loại...

như

cái nhìn vô cảm của anh.

 

Phan Huyền Thư

 (20.04.05)

(trích Hợp Lưu số 85)


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 82193)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 92338)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 87967)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 68858)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 65873)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 62770)
Gió vi vu làm nền cho lời ca thánh: ...”Nhờ công ơn lân tuất của Chúa ta, Đấng đã từ cao cho 'Mặt trời mọc' đến thăm viếng. Và soi sáng cho những ai còn ngồi trong u tối và trong bóng chết, để dắt chúng ta trên con đường an lạc.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 79746)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 97358)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128289)
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 111456)
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.