- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KỶ NIỆM VỚI VIỆT DZŨNG

26 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 39762)

viet_dzung_2
 (Việt Dzũng 1958-2013)


Tôi gởi bạn bài Sonatas
Bạn đọc và im lặng
Tôi hỏi hay không
Bạn bảo hay nỗi gì chỉ buồn não ruột

Nhưng thấm thía lắm Hiền ơi
Nhất là những đoạn…
Bạn bảo phải cố gắng tiếp tục Hợp Lưu
Sang năm làm nhà xuất bản...

Mình gặp nhau nói nhiều về cuộc sống
Và nhìều chuyện linh tinh
Bạn nói những shows đi các nơi đã bị hủy
Tên của bạn đang bị cố tình quên

Những ngày cuối năm tôi gặp chuyện buồn
Mà bạn cũng chẳng vui
Cứ lo lắng và đoán rằng tối đa một năm nữa cũng bị thôi việc
Bạn quên là bệnh tim thì tối kỵ những lo toan quá độ

Người ta muốn bạn buông tay
Nhưng lòng bạn cố níu
Quên mất cuộc đời vốn dĩ phù du
Có mấy anh hùng nào qua được ải mỹ nhân

Trước khi mất bạn còn gọi tôi làm giúp
Công việc, công việc… làm chiếc kim đồng hồ
Kim đồng hồ đứng là vĩnh viễn ra đi
Thật ra mọi thứ trên đời đều có thể thay thế

Những chuyện nhường cơm sẻ áo
Chỉ có trong truyện truyền kỳ
Thế mà bạn cho tôi
Một câu chuyện truyền kỳ

Cõi hồng trần như đồng tiền hai mặt
Sao chúng mình mãi đắm mê
Không chung tình sao trách gì người bội bạc
Những giọt lệ rơi âm thầm ngày bạn ra đi

Và chúng ta có chung một điều
Là luôn sợ những điều dối trá…

ĐẶNG HIỀN
(Dec-26-2013)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Chín 201512:51 SA(Xem: 32675)
LTS: Cuối tháng 8, Hợp Lưu nhận được chùm thơ gởi từ Nguyễn Nhựt Hùng, một người làm thơ hiện đang sinh sống tại Vũng Tàu. Mặc dầu còn rất trẻ, anh sinh năm 1989. Nhưng thơ anh mênh mang như sóng biển của thành phố anh đang ở. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Nguyễn Nhựt Hùng
01 Tháng Chín 201512:41 SA(Xem: 29995)
Con gái tròn 24 rồi, Má biết không Đã qua thuở thì ngồi đan chiếc khăn dài hơn nỗi nhớ Đã qua cái tuổi cam đoan rằng yêu là hạnh phúc Đã biết len lén nhìn, rồi lặng im
30 Tháng Tám 201511:39 CH(Xem: 31809)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Lưu Mêlan là bút hiệu của Nguyễn Thị Nguyệt, sinh năm 1989. hiện sống tại Sài Gòn. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những thi phẩm của Lưu Mêlan cùng quí văn hữu và đọc giả Tạp chí Hợp Lưu.
28 Tháng Tám 201511:15 CH(Xem: 41334)
Mùa Thu, năm 1994, chúng tôi trở lại Hà-nội sau 40 năm xa cách. Một trong mục đích của chuyến đi này là đề gặp ông Nguyễn Hữu Đang, người đứng đầu trong nhóm Nhân Văn, sau khi đọc bài của Phùng Quán viết về chuyến đi thăm ông. Ông đã bị giam tại trại Cổng Trời gần 20 năm, đến đó là chỉ chờ chết, khó có thể trở về được.
27 Tháng Tám 20158:59 SA(Xem: 34305)
Năm 1972, Nguyễn Bắc Sơn in tập thơ “ Chiến tranh Việt nam và tôi”, lập tức được giới văn nghệ và đặc biệt lính chiến sài gòn yêu thích vì lối viết phóng túng, giang hồ ...
27 Tháng Tám 20158:41 SA(Xem: 33182)
Thần hồn son phấn thốt lời Xót thương bạc mệnh một đời giai nhân Văn chương vô mệnh trong ngần Cớ sao lụy đến thư tàn chưa phai
22 Tháng Tám 20155:48 CH(Xem: 26988)
Sau hai tập thơ đã ấn hành (Sinh Nhật Của Một Người Không Còn Trẻ, NXB Văn Mới, Califorina, 2009 - Những Giấc Mơ Tôi, NXB Văn Mới, California, 2013), cuối tháng 7.2015 vừa qua, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ấn hành tiếp tập thơ thứ 3, "Mây Trong Những Giấc Mơ", với một tâm thức nhẹ nhàng, thanh thoát như Mây và một cảm xúc sâu lắng, nhưng rất an nhiên tự tại...
20 Tháng Tám 201512:50 SA(Xem: 31374)
Bùi Nhật Tiến, bút hiệu Nhật Tiến sinh ngày 24-8-1936 tại Hà Nội. Năm 1946 mới 10 tuổi Nhật Tiến đã phải theo gia đình rời Hà Nội đi tản cư qua những tỉnh như Sơn Tây, Việt Trì, Hưng Hoá, Phú Thọ
19 Tháng Tám 20158:04 CH(Xem: 33972)
Chuyến hành trình của tôi bắt đầu vào một ngày lộng gió, một buổi chiều mà sắc vàng của nắng nhạt chìm ngâp khắp thế gian. Như mọi ngày sau khi tan học tôi đạp xe song song với thằng bạn thân của mình. Người Lạ là cách tôi gọi nó, đó không phải tên thật, nhưng một ngày nọ nó đã quyết định là từ nay tôi phải gọi nó là Người Lạ, như cách nó vẫn trân trọng thông báo về mình.
18 Tháng Tám 20152:21 SA(Xem: 32627)
“ Nói về Nhục Cảm, thì có thể biểu đạt như một cảm giác hưởng thụ.” Cô bạn tôi, sau khi cái miệng xinh đã thỏa mãn chừng vài thỏi chocolate, liền phán tiếp, “ Miếng Chocolate đầu tiên là Thiên đàng, miếng thứ tư thì vẫn còn ngon, nhưng đến miếng thứ mười lăm thì có thể gần như vô vị.