Ô ng vẫn ngồi im như bức tượng đồng nguyên thủ.
Cháu liếc ngang nhìn ông. Ông có vẽ anh hùng chán mà chẳng được phong anh hùng.
Cái kháng chiến trường kỳ của đời ông được ghi lại trong một cuốn sách với hai
mươi lần nhắc tên ông. Bây giờ cuốn sách đó vẫn nằm ở đầu giường cháu. Tên ông
được nhắc vào những trang nào với công trạng gì cháu thuộc lầu lầu hết.
- Chú nói mai em phải đi trường, vậy mai đi nha! Thằng bé không đáp, giương mắt nhìn tôi như nó
đang cố đọc trong mắt tôi những gì tôi nghĩ. Tôi cũng tìm trong ánh mắt nó ý nghĩ của nó nhưng chịu, không tài nào
tìm được, không biết nó nghĩ gì, muốn gì, chỉ biết nó không muốn đến trường. Nó ở nhà một mình đã mấy ngày nay trong khi
chị nó phải đi làm.
e m ơi chiều đã lưng đồi mà cây xế bóng còn ngoi giữa rừng khi nào trăng thệ rưng rưng ngấn mi cho một cuộc tình đã xa trăm năm. ừ. trăm năm là mây bay dưới trán tóc xòa viễn khơi
Tháng 6, khi những cơn gió Lào khô rốc từ Vịnh
Bengan thổi vào dãy Trường Sơn đem hơi nóng ngùn ngụt lửa phả vào mặt, đó là
lúc các tin buồn tới tấp bay về bên tôi. Từng người, từng người bạn thay nhau
giã từ cuộc chơi. Cái nóng hực lửa bên ngoài, và cái nóng trong lòng tôi ngày
một dâng cao. ..Mới tuần trước thôi, anh Nguyễn Xuân Hoàng vẫn còn
email trả lời, anh nói bài viết này anh thích quá cho anh post trên Voa đi, tôi
còn đùa anh mệt như vậy mà vẫn còn làm việc sao, tùy anh thôi...
Em đã ra đi trong
một sáng chủ nhật trời mưa vĩ cầm lanh canh
giấc ngủ thậm chí một tiếng
giã từ anh còn chưa thổ lộ mùa mưa lấm lem chiều không xanh
trên gió.
M àu
da, màu mắt, màu tóc, nàng luôn luôn thay đổi tùy theo sáng sớm, trưa hay chiều
tối. Đôi khi tùy theo màu y phục nàng mặc hôm đó nữa. Có hôm buổi sáng tóc nàng thật ngắn, buổi chiều hôm sau, tóc
nàng dài xuống ngang lưng. Lạ thật, làm sao chỉ qua một đêm tóc nàng mọc nhanh như
thế!
LTS: Tiếp nối truyện ngắn "Đôi Mắt Hoa Vàng" đã đăng trên Hợp Lưu số 101, "Biển Hoa Vàng" là một truyện tình lạ. Bằng bút pháp tượng trưng, Nguyễn Xuân Tường Vy dẫn đưa người đọc vào một tình yêu đồng nghĩa với đánh tráo ; cùng với nhịp tiết, hình ảnh, âm vang, vận tốc và sự đậm đặc cảm xúc làm nên tính cách đặc sắc của truyện ngắn này. Tạp Chí Hợp Lưu
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.