- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Lời của nước

16 Tháng Tư 201212:00 SA(Xem: 122808)

Lời của nước

 

Lọn sóng xanh thẳm vùng mật ngôn thất tán

dấu thời gian trôi

rong rêu lơ đãng cuộc du hành

chưa định

đom đóm mắt trời của giấc mơ tự sáng

thái dương thấp thỏm đầu chóp núi

ánh sáng vay mượn thời u ám tham tàn

nước chao đão

âm thanh sầm sập như nuốt thuyền chơi vơi

gào thét

điệp khúc ta thán nơi không còn chổ dựa 

bờ cát cong mình hứng ngọn triều dâng muộn

mồ hôi muối ướp tương lai

mắt bọt trắng sôi sục từng cơn khát trút

có nghe chăng lời tự tình

nơi đất

núi tảng chắn tầm nhìn lời trăn trối

cụm mây quay đi hờ hững tia mắt bất tử

 

 

dấu chân cát cày xéo trên da nắng khởi nguồn

hàng triệu năm thiên định tạo vật

là hạt mịn mong manh loại bỏ vùng trầm tư

kiếp người ngắn ngủi

tiếng sóng vỏ ốc biển rống 

khô

vô cảm nhịp đập vào tử huyệt

vài chú còng gió nghênh ngang 

chiếc càng ngo ngoe chỉ thị thời gian

không gian hẹp hay trời chưa đủ lớn đột tử

giọt sương tức tưởi không chổ đứng dấu tích của thời khắc

im lặng sự nhịn nhục không cứu chửa

có một thứ thanh âm khàn đục ở ngoài cuống họng 

gió tràn về mang niềm tin mục rữa

không gian là tiếng rú nghiêng ngã

cột cờ đen tan tác

cành dương bật gốc

rùng mình

tiếng nấc

người nằm trong hố cát bấu

khung ảnh mắt rơi màu của ngày hoang

 

 

lời kinh bật thành tiếng chuông đổ

cái nhìn lửa âm ỷ cuồng nộ

gậm nhấm da thịt

cảm xúc đông đá trong đường gân cuộn máu

mặt người ngang dọc mang ký tự giải mã bí mật

hành trang để lại lời nước chảy

có chút thời gian chạy trốn ngoài biên độ

phân liệt

sóng đâu 

gió đâu

hãy nâng nó lên/ hãy kéo nó xuống 

cuộc hành quyết của nước bắt đầu

những mảnh vỡ

đào thoát

 

 

 

 Trần Hồ Thúy Hằng

 Ngày 27/03/ 2012

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 36490)
Đ ừng vội trách những gì chưa nói hết Mai em về.. Còn luyến tiếc nào không Chẳng hạn như thông quấn quít nhau đến chết Biết vậy thôi cũng đủ nao lòng
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32295)
m ới đó mà rằm đã lên trăng đã lên trên một nền trời trong khuôn mặt vẽ. rất tinh ròng trong trí nhớ. màu xanh hồng. xa xưa
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32928)
G iăng tấm lưới châu ngày gió lộng. Trở gót mà xem núi bạc đầu Nghiêng vai hứng lấy vô biên mộng Lưng trần tầm tả tiếng mưa mau.
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34181)
Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng Em vỡ cuồng trầm uất đa mang
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32779)
Nghe nhiều người khen cuốn Ba người khác của nhà văn Tô Hoài, tôi cố tìm đọc. Đọc xong thì hoang mang… Nói cho ngay, đấy là cuốn sách viết khéo với nhiều cảnh đời sống động và được “lên hương” bằng yếu tố gợi dục đậm đà. Quả là cái khéo của bà hàng xén chợ phiên biết bày bán bắt mắt những món hàng xanh xanh đỏ đỏ …
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 29667)
Tác giả của tập truyện “gối đầu giường” với biết bao nhiêu thế hệ độc giả “Dế mèn phiêu lưu ký” đã qua đời sáng nay, 6/7/2014 tại nhà riêng ở Hà Nội, hưởng thọ 95 tuổi.
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 33094)
T rong một cuộc hành quân dài ngày cuối năm 1970 thế kỷ trước, chúng tôi những người lính tác chiến của Quân đội Miền Nam Việt Nam, được lệnh trang bị khá chu tất, từ súng đạn tới quân trang quân dụng. Tuy cồng kềnh, nặng trĩu, tôi vẫn cố sắp xếp để ba lô có được một khoảng nhỏ, đủ chứa vài ba cuốn sách, do vợ tôi, bấy giờ còn là “người yêu” gửi ra hậu cứ. Đó là bốn tác phẩm của Y Uyên, Dương Nghiễm Mậu, Hoàng Ngọc Tuấn, và Ngô Thế Vinh. Ba tác giả đầu tôi đọc say mê, đến Vòng Đai Xanh thì khựng lại...
07 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 37672)
ô i những ngón tay ứa mềm da thịt tôi vuốt tôi nghe đêm rất nồng nàn cơn-xác-thân hun hút muộn màng hồn sắp sáng nơi chân đời vỡ rạn
05 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34437)
Trăng rắc sầu lên hai vai Cả phố, Gió, Đuôi mắt dài của em Còi xe đêm quất vào đêm Chất lên lưng chuyến người biền biệt xa.
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37257)
M ùa hạ yêu kiều nép vào sau lưng rèm kể cho anh nghe về những cơn mưa khốn đốn những nỗi buồn ngày một lớn lên ban mai run run mang gương mặt hoài nghi nghẹt thở chờ lời giải đáp trên ma trận phức âm của lửa  một ban mai chết non trong mưa