- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Vĩnh Thông

05 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 113289)

 

hinh_9-content

LTS: Vĩnh Thông là bút hiệu của một người rất trẻ ở An Giang. Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, chúng tôi hân hạnh gới thiệu dòng thơ của Vĩnh Thông đến với quí văn hữu và bạn đọc.

TCHL

 

KÝ HỌA

Tôi ký họa mình vào giấc mở của đất

Khi từ giã tháng Giêng

Ngọn tầm vông lưu lạc cuối hè

Tôi ký họa hình của dấu chân vào sương

Rách

Hối hả - Cuộc hành trình vẫn lao về phía trước

Tôi ký họa mặt người vào dòng sông buông

Nơi có lau sậy hóa mình trôi theo tiềm thức

Đột ngột giận mình

Tôi nâng những bức ký họa

Những nhỏ nhen thân phận kiếp người

Chợt thấy chúng bạc màu

Cùng năm tháng trôi xuôi.

 

NHỮNG NGƯỜI MÓC ĐẤT


Giữa đầm mênh mông nước

Mẹ lặn bùn

Cha móc đất

Những hạt phù sa dang rộng từng ngày.

Một tấc… Hai tấc…

Một thước… Hai thước…

Rồi trồng cây

Rồi dựng nhà

Rồi sẽ thành làng, thành xóm.

Giữa bao la

Đất mẹ cha rướn mình ngó trời trong vắt

Con leo lên chập chững bước đi

Những ước mơ bén rễ từ khi…

Bất chợt

Bão tới

Cuốn đất đi

Cuốn những ước mơ con

Cùng mẹ cha chảy theo con lũ.

Con bị sóng tấp vào một bụi tràm

Nước mắt rưng rưng.

Những ước mơ đứt quãng giữa chừng.

 

QUÁN LẠ VEN SÔNG

Quán ven sông người ta kêu quán lạ

Bình rượu quê thằng bạn đã ngà say

Quán ven sông không tên không bảng hiệu

Dành riêng ta, mặc sức mộng đêm ngày.

Ngã ba sông có chở ta về xứ

Mười mấy năm đi mãi không về

Ngồi ở quán, lục bình trôi ngang mặt

Nhìn ở đâu cũng phảng phất dáng quê.

Rồi cũng chỉ còn mình ta với quán

Những đàn chim đã vỗ cánh bay về.

Chim nhớ quê. Ừ thì ta cũng nhớ

Chim về quê. Ta lại chẳng được về.

Không về được…

Thôi thì đành ngồi quán

Nhìn lục bình để bớt nhớ quê.

Vĩnh Thông

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Chín 20142:43 SA(Xem: 31248)
Cuốn sách 'Đèn cù' xuất bản ở hải ngoại của tác giả Trần Đĩnh đã 'lột mặt' của chế độ và nhiều huyền thoại cách mạng của Đảng Cộng sản ở Việt Nam theo nhà báo Bùi Tín từ Paris. Trong khi đó, một sử gia trong nước, Vũ Quang Hiển, nói với BBC rằng cuốn sách 'có hư cấu, xuyên tạc'.
23 Tháng Chín 20149:44 CH(Xem: 30512)
“Hoàng Ngọc Thư nói về con đường văn chương chữ nghĩa của chị, cùng những nhận xét, đánh giá của hai nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc, Hoàng Ngọc Tuấn về tác phẩm của Hoàng Ngọc Thư.” (SBS)
23 Tháng Chín 20149:32 CH(Xem: 29916)
"Đến Úc lúc mới 15 tuổi, Hoàng Ngọc Thư là cây bút thuộc thế hệ 1,5, sớm chứng tỏ tài năng và đặc biệt nỗi bật với những bài thơ, những truyện ngắn, tùy bút đậm màu sắc chủ nghĩa hiện thực thần kỳ, mảnh đất chưa có nhiều nhà văn Việt Nam khai phá." (SBS)
23 Tháng Chín 20141:06 CH(Xem: 30895)
Chiều nghiêng, nghiêng sầu xuống đầy Ngồi hong sợi tóc ru tình ngủ say Một mai tình úa mộng phai Em nghiêng áo lệch ngồi hong lệ người
22 Tháng Chín 20142:00 SA(Xem: 32191)
Hiện nay con người gần như không đủ kiên nhẫn cho những cái gì hơi cũ và dài dòng. Tuy nhiên, nếu thưởng thức thơ mà bạn bảo rằng không có nhiều thì giờ thì thật tội nghiệp cho thơ...Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những bài thơ tiêu biểu của Ngô Đại Nguyên đến với quí bạn đọc và văn hữu của Hợp Lưu.
22 Tháng Chín 20141:40 SA(Xem: 33429)
Hàng phi lao run rẩy dưới ánh trăng. Loáng thoáng hai dấu giày hằn rõ trên cát. Đặng Lân bật dậy, hú xé màn đêm như con sói cô độc. Xẻng và đá dội lên không trung những âm thanh khô khốc. Lân điên dại, hoang dã…đào mộ. Thúy hốt hoảng chạy đến, dừng tay anh… Nhìn tấm bia, rùng mình, Lân nhớ năm Kỷ Dậu.
20 Tháng Chín 20145:29 SA(Xem: 31352)
Trong số 26 con đập dòng chính Sông Mekong, thì Noạ Trát Độ / Nuozhadu 5,850 MW trên Vân Nam là con đập lớn nhất, và Don Sahong 260 MW là con đập nhỏ và quan trọng nhất thuộc địa phận Nam Lào (không kể tới Thakho Diversion, cũng của Lào, 50 MW được bảo trở bởi CNR & EDL). Bài viết là một phân tích về hai thái cực của sự huỷ hoại: từ con đập lớn nhất tới con đập nhỏ nhất trên toàn hệ sinh thái Sông Mekong.
20 Tháng Chín 20145:03 SA(Xem: 31878)
Trong đám anh em thúc bá, chỉ có mình tôi được học ở Hà Nội. Tôi học trường tiểu học Nguyễn Du, gọi nôm na là trường Hàng Vôi. Bà tôi hãnh diện lắm vì có thằng cháu học trường công nơi đất ngàn năm văn vật. Bà thường khen tôi thông minh, sáng dạ. Bà lấy ngón tay dí vào trán tôi: - Cái trán này này!… Mai sau thế nào cũng đỗ ông Nghè, ông Cống nuôi bà.
20 Tháng Chín 20144:30 SA(Xem: 35987)
Một người ngồi trong ghế bành trích từ tập Những truyện ngắn hay nhất của quê hương chúng ta, nxb Sóng, Sàigòn, 1974. Đặc điểm của truyện ngắn này là xây dựng trên đối thoại nhân vật trong một không khí Tây phương xám lạnh dưới trần mưa ám khói thuốc, và cách dứt truyện đột ngột. Truyện mang khí hậu riêng của những quán hầm lạnh lẽo và ảm đạm. . trong cùng tập truyện... [Trần Vũ]
14 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 33652)
tôi thường nhớ rất viễn vông sớm nay đặc biệt nhớ ông thôi à nhớ nụ cười nhẹ như là có mang hương của loài hoa thân tình