- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Vĩnh Thông

05 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 113345)

 

hinh_9-content

LTS: Vĩnh Thông là bút hiệu của một người rất trẻ ở An Giang. Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, chúng tôi hân hạnh gới thiệu dòng thơ của Vĩnh Thông đến với quí văn hữu và bạn đọc.

TCHL

 

KÝ HỌA

Tôi ký họa mình vào giấc mở của đất

Khi từ giã tháng Giêng

Ngọn tầm vông lưu lạc cuối hè

Tôi ký họa hình của dấu chân vào sương

Rách

Hối hả - Cuộc hành trình vẫn lao về phía trước

Tôi ký họa mặt người vào dòng sông buông

Nơi có lau sậy hóa mình trôi theo tiềm thức

Đột ngột giận mình

Tôi nâng những bức ký họa

Những nhỏ nhen thân phận kiếp người

Chợt thấy chúng bạc màu

Cùng năm tháng trôi xuôi.

 

NHỮNG NGƯỜI MÓC ĐẤT


Giữa đầm mênh mông nước

Mẹ lặn bùn

Cha móc đất

Những hạt phù sa dang rộng từng ngày.

Một tấc… Hai tấc…

Một thước… Hai thước…

Rồi trồng cây

Rồi dựng nhà

Rồi sẽ thành làng, thành xóm.

Giữa bao la

Đất mẹ cha rướn mình ngó trời trong vắt

Con leo lên chập chững bước đi

Những ước mơ bén rễ từ khi…

Bất chợt

Bão tới

Cuốn đất đi

Cuốn những ước mơ con

Cùng mẹ cha chảy theo con lũ.

Con bị sóng tấp vào một bụi tràm

Nước mắt rưng rưng.

Những ước mơ đứt quãng giữa chừng.

 

QUÁN LẠ VEN SÔNG

Quán ven sông người ta kêu quán lạ

Bình rượu quê thằng bạn đã ngà say

Quán ven sông không tên không bảng hiệu

Dành riêng ta, mặc sức mộng đêm ngày.

Ngã ba sông có chở ta về xứ

Mười mấy năm đi mãi không về

Ngồi ở quán, lục bình trôi ngang mặt

Nhìn ở đâu cũng phảng phất dáng quê.

Rồi cũng chỉ còn mình ta với quán

Những đàn chim đã vỗ cánh bay về.

Chim nhớ quê. Ừ thì ta cũng nhớ

Chim về quê. Ta lại chẳng được về.

Không về được…

Thôi thì đành ngồi quán

Nhìn lục bình để bớt nhớ quê.

Vĩnh Thông

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 20143:51 SA(Xem: 31538)
Việt Nam ngày nay đứng trước rất nhiều vấn nạn gần như không giải quyết được. Ngoài dối trá (đã nói đến ở bài trước), tham nhũng cũng là một trong những vấn nạn đó. Dĩ nhiên, tham nhũng chính là một phương diện của sự dối trá. Có tham nhũng là bởi vì có dối trá.
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32369)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32285)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34239)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34293)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 33819)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36252)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20143:44 SA(Xem: 31817)
Chỉ có niềm khao khát mãnh liệt mới thôi thúc con người vượt lên trên chính họ, vượt qua nỗi sợ hãi, để bằng một hành động dũng cảm tự giải thoát chính mình.
11 Tháng Mười Một 20143:00 SA(Xem: 31859)
Khi cô mở mắt ra, đã thấy con thuyền chỏng chơ cập sát vào sàn nước nhà mình. Lặng không một chớm chòng chành. Nước mắt cô ứa ra từng giọt nặng chĩu. Doi đất phía bên kia chỉ còn là một vệt mờ mờ phủ trong màu xanh dừa nước và bần Đước. Đã hết thật rồi.
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32169)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý