- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Khúc Vũ Đá Máu

12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 109654)

dongdatsongthan_japan2011_afp3

 Japan 3- 2011 / Photo AFP

 ( lời thì thầm mỏ đá lèn cờ)

I. 
Hoàng hôn khép

trên da màu xám nứt nẻ

đào sâu lương tri mục rữa

nghe rỗng tảng đá hoang

cơn say loài dã thú

đuổi màu trăng mười sáu

chiều lăn lời trăn trối

ghì sát giọt đắng ngửa nghiêng

màu mây đưa tiễn



II. 

khối núi gầm rú khoét vào da thịt

vùi lấp sự khốn cùng tuyệt tận

hành lang cuối ngậm mùi sương

trăng ngất tạnh

mảnh vụn chắp vá nhìn nhau

đâu thầm ngu muội

từng xu lẻ bày bán tương lai

ngón tay đời rỏ hết máu

hồn nằm co quắp

áo quan xếp hàng ngóng đợi



III. 

con mắt tất tả đào bới

thi thể phu đá

nguyệt xé lạnh

một đêm uống trăng máu

ướp vần thơ mộ đỏ

bào thai chưa kịp lớn

kià thú dữ nốc cạn huyết tươi

khắc khoải lời kết án

rũ môi ám

đốt mùa thu tàn hơi khói

vén bình minh

chôn tiếng nấc

không rượu cay xé lòng ngực

là đâu chuyến đi không về

nghiến chặt cơn đói những chú chim non mất mẹ

không nghe lời sám hối ngụy tạo

nhân tính chẳng còn

nơi đây không tiếng người

ngữ âm là máy cưa xẻ thịt

bắt đầu từ đâu câu chuyện không thể nghỉ

sẽ làm gì giữa bầy hoang




Trần Hồ Thúy Hằng
Sài Gòn Tháng 3 . 2011

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Hai 20159:19 CH(Xem: 26861)
Hay là mình thử yêu thật đi anh / Bắt đầu từ thế giới của anh, của em / Bắt đầu từ một hành tinh nào đó / Nơi tình yêu trở thành điều thiêng liêng không nhuốm màu của gió /
18 Tháng Mười Hai 20153:37 SA(Xem: 28897)
Khi chúng ta không còn online/ Trong mùa Giáng Sinh này / Thành phố vẫn ngủ và thức dậy / Một nơi không còn nghe thấy tiếng gà gáy / Em chỉ cảm nhận được lời cỏ cây / Xanh trong lời anh từng nói / Nhớ em /
18 Tháng Mười Hai 20153:13 SA(Xem: 27576)
Mọi thứ đều trở nên vội vã em lật lại ngày bao dung để chúng ta cùng già đi trong ngàn năm tuổi đợi chờ rong ruổi anh sẽ kể cho em nghe thật nhiều về lá thu chẳng kịp vàng năm ngoái em lật lại ngày khỏa lấp những mạc ngôn
18 Tháng Mười Hai 20153:00 SA(Xem: 27692)
/Mai mốt rồi thôi buồn cũng cũ / Mộng chút rong rêu phủ lại mình / Rồi cũng ngày qua mùi gió chớm / Trong tàn thư cũ mùa đau thương /
18 Tháng Mười Hai 20152:49 SA(Xem: 25879)
Em muốn chết một thời gian? / Cho trái tim không còn yêu thương nhớ nhung rạo rực / Em muốn cất trong trái tim mình giấc ngủ thật sâu / Em mang vào cõi nhiệm màu /
17 Tháng Mười Hai 201512:10 SA(Xem: 29905)
Yết giá mình bằng ba bài thơ / Đừng đòi nhau chùm hạt dẻ / Những bài thơ buồn như ngày Em Nắng Trời tạ thế / Hay cũng có thể buồn như hoàng hôn chú mục đồng bên sông /
14 Tháng Mười Hai 20153:07 CH(Xem: 31393)
Nhà văn Phùng Nguyễn, tên thật Nguyễn Đức Phùng, sinh năm 1950 tại Quảng Nam, là anh cả trong một gia đình đông anh em. Học xong tiểu học trong một làng quê, năm 1961 cậu học sinh Nguyễn Đức Phùng thi đậu vào lớp Đệ Thất trường trung học Trần Quý Cáp, Hội An. Ba năm sau đó Phùng theo gia đình vào Sài Gòn 1964.
13 Tháng Mười Hai 20152:14 SA(Xem: 29421)
Cợt đùa theo lời vấn an em / MỈm cười cố che niềm bối rối / Vùng đất chiêm bao anh tưởng nhầm đất mới / Buổi chiều ngồi nhìn hoàng hôn trên cánh bay /
08 Tháng Mười Hai 201512:36 SA(Xem: 27559)
Anh viết cho em / thân phận thời đại chúng ta / những cặp mắt ngày nhắm đêm mở / chằ/m chằm nhìn về quá khứ / không cho tương lai thở / những gốc cây bứng rễ / èo uột sinh sôi trên vùng đất mớ /
28 Tháng Mười Một 20153:58 SA(Xem: 29332)
Thời gian không là liều thuốc chữa tương tư / Thời gian chỉ làm tình yêu thêm nếp gấp / Những năm tháng tưởng quên / Cứ tăng dần từng số đếm /