- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Một mình...

22 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 112476)

 

ltt_hl112

Một mình

Trong bản tự khai với PA.25
Tôi thú nhận
Không có bạn thân, không có tổ chức, không có bầy đàn…
Chỉ một mình.

Một mình thông thống mình
Một mình luông tuồng mình
Một mình vời vợi mình
Một mình hau háu mình
Một mình đau đáu mình
Một mình tơi bời mình
Một mình ruỗi rong mình
Một mình ăn sống mình
Một mình tự chôn mình
Như
Một mình trời
Một mình trăng
Một mình xanh
Một mình thẳm
Một mình lên
Một mình chìm
Một mình bão.

Một mình đả đảo
Một mình thênh thang
Mình . . .

Tháng Mười, tức cười...

Tháng Mười chơi trò xếp đặt
Những con rồng được tạc bằng xương người
Những con rắn cong khô trên bếp than cời
Dưới nền trời xám và khô
Phố phường mạ bằng vàng mã
Người người ướp lạnh.

Tháng mười sũng ướt
Ai tìm người thất lạc
Ai tìm ngày đói ngày khát
Trên mặt đồng hồ đếm ngược
Đường không lối đi
Người không nẻo về
Tiếng kêu đã qua
Tiếng cười đã mất
Cái nhìn chạm mặt
Xước da.

Tháng mười cười như ma ám
Người rước rồng
Người đuổi rắn
Tai biến giấc mơ thì thầm ở trên cao
Tai biến sắc màu mặt tiền phố xá mong manh
Tai biến thân phận đang trên đường di chuyển tới.

Tháng mười chơi trò lễ hội
Vẫy vùng rác rến
Phung phí tuổi ngàn năm.

Ngồi đồng buổi sáng

Thành phố nhiệt đới này
Nhiều nơi có thể đái bậy
Nhiều nơi có thể tìm gái
Nhiều nơi có thể ngồi đồng. . .

Ngồi đồng vỉa hè
Ngồi đồng quán cóc
Ngồi đồng chửi đổng
Ngồi đồng đọc báo
Ngồi đồng đấu láo
Ngồi đông tào lao
Ngồi đồng ngó quanh
Ngồi đồng đá lạnh
Ngồi đồng ngồi đổng
Ngồi đông.

Buổi sáng ngồi đồng
Nói năng chi cũng nhìn dọc ngó ngang
Nói năng chi cũng thấy lạnh gáy
Im lặng gói trong tàn thuốc lá
Im lặng gói trong cái nhìn bè bạn.


Thành phố này buổi sáng
Ngồi đồng uống cạn một ao đầy
Ngồi đồng uống thẳng cánh cò bay
Nói cười hê hả
Vẫn nhờn nhợn cái nhìn lạ mặt.

Ngồi đồng buổi sáng
Nén một ngày rỗng không ngắn lại.

Lê Thánh Thư



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 20143:51 SA(Xem: 31505)
Việt Nam ngày nay đứng trước rất nhiều vấn nạn gần như không giải quyết được. Ngoài dối trá (đã nói đến ở bài trước), tham nhũng cũng là một trong những vấn nạn đó. Dĩ nhiên, tham nhũng chính là một phương diện của sự dối trá. Có tham nhũng là bởi vì có dối trá.
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32344)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32251)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34178)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34243)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 33781)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36204)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20143:44 SA(Xem: 31772)
Chỉ có niềm khao khát mãnh liệt mới thôi thúc con người vượt lên trên chính họ, vượt qua nỗi sợ hãi, để bằng một hành động dũng cảm tự giải thoát chính mình.
11 Tháng Mười Một 20143:00 SA(Xem: 31811)
Khi cô mở mắt ra, đã thấy con thuyền chỏng chơ cập sát vào sàn nước nhà mình. Lặng không một chớm chòng chành. Nước mắt cô ứa ra từng giọt nặng chĩu. Doi đất phía bên kia chỉ còn là một vệt mờ mờ phủ trong màu xanh dừa nước và bần Đước. Đã hết thật rồi.
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32139)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý