Âm sắc lạnh tanh như huyệt địa truyền qua em những tần sóng vô hình
Anh Sản sinh ra triệu triệu nỗi buồn Và gởi chúng vào bóng tối Khấp khởi những nụ cười chồng chéo lên nụ cười Xô vào màn đêm Thành những bóng ma kì dị. Đuổi theo em
Em Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng Lang thang trong thế giới ngôn từ Đi về bằng đôi chân giả Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ Sắc màu
Em Chưa bao giờ đủ hận thù để kéo mình qua bóng tối khi những âm hưởng kia chỉ là cạm bẫy giăng mắc quanh em Như tấm lưới mang khuôn mặt của người đàn ông Được sinh ra để giữ một điều bí mật Cho riêng mình
Chúng ta Đuổi bắt nhau qua ảo ảnh . giận hờn nhau qua ảo ảnh chửi rủa nhau qua ảo ảnh
duy nhất một điều... không thể là ảo ảnh nếu tìm ra Hãy cất dùm em thật kỹ Nghe anh
Em chỉ muốn nhìn anh
Em muốn viết lên tay mình điều gì đó về anh Lại lưỡng lự, tần ngần….
Em muốn cắn thật sâu dấu răng để lại Trên môi anh Lại thận trọng, mắng mình ngu dại Nỡ lòng nào… Em muốn gào lên âm hưởng của ngày Trượt tới màn đêm Tiếng yêu anh,nằm trong thanh quản. chỉ chực chờ chắp cánh bay lên..
Em muốn soi đến tận cùng Để được ngắm linh hồn anh rời rã Nhưng tại sao ? tại sao ? Em chỉ lặng lẽ nhìn…
Tiếng trăm năm …giam giữ Và ảo tưởng dìm sâu tất cả Cháy rụi mọi thỉnh cầu … Em bơ vơ chìm vào bản ngã Dự cảm nào nhen nhóm tiếng xa nhau ..
TCHL xin giới thiệu một biên khảo mới của GS. Nguyễn Phạm Hùng
tại Đại học Quốc gia Hà Nội về Nguyễn Công Trứ, dưới mắt nhìn mới, khác biệt với
thành kiến bấy lâu.
Sau đám cưới, Cung về đơn vị, tôi vẫn ở nhà với cha mẹ,
đợi Cung được biệt phái về dậy học lại, (Bộ Giáo Dục hứa sẽ cho các giáo chức được
về vào tháng 10/1969) rồi sẽ ra ở riêng.
đếm những bước chân tá túc ở xứ lạ bằng nỗi chật hẹp tù túng nơi quê nhà, mùa xuân trước tôi thấy thênh thang một nỗi buồn, khập khễnh (em đi bên cạnh, rất xa, những chân trần, thui chột gót hồn nhiên)
Là một dân tộc đã có ít nhất ngàn năm lịch sử thành văn, từng nhiều phen đổ xương máu để bảo vệ chủ quyền của mình và đồng thời mở mang bờ cõi về phía Nam, từ đầu thế kỷ XX, người Việt bắt đầu chiêm nghiệm lý do thất bại của các phong trào Cần Vương, Văn Thân v... v...
Nguyễn Trung, để đi đến Xám Trắng Đen năm nay hay Bảng Đen năm 2004 là cả một chuổi dài rượt nà theo nghệ thuật. Kể từ những năm năm mươi tại Đàm trường viễn kiến của Nguyễn đức Quỳnh, những năm sáu mươi ký Anh Oanh viết phê bình mỹ thuật trên Văn Nghệ chủ nhiệm Lý Hoàng Phong, thư ký toà soạn Ngọc Dũng, trị sự Phí Ích Nghiễm (Dương Nghiễm Mậu )...
Nắng chiếu óng ánh trên mái tóc ngắn của cậu con trai, chiếc sơ mi
mầu xanh dương hơi nhàu nơi hai bàn tay cô gái níu. Cô níu chặt quá, làm cái cổ
sơ mi như muốn lật ngửa ra soi rõ một cái gáy thanh xuân mạnh mẽ. Cô gái nằm
phía dưới tuy không nhìn rõ hết khuôn mặt, nhưng vầng trán nhô ra rất thanh
tân.
...Trong hoàn cảnh hiện nay, người làm văn học,
trong hay ngoài nước, đặc biệt là giới trẻ, đang có cơ hội và khả năng tạo một
sinh khí cho xã hội VN, giúp giảm thiểu những phá sản tinh thần đang xẩy ra.
Muốn vậy, rất cần có sự đam mê, học hỏi, và lòng can đảm nói thật, viết thật. Không
có nền văn học có giá trị nào được xây dựng trên sự giả dối và tránh né.
LTS: Nguyễn Hạnh Nguyên sinh năm
1985, tốt nghiệp thạc sĩ khoa học ngành Ngữ Văn. Hiện sống và làm việc tại Hạ
Long, Quảng Ninh. Năm mới, bài viết mới lần đầu đăng ở
trang mạng Hợp Lưu như một món quà xuân gởi đến quí văn hữu và bạn đọc đầu năm
Tân Mão 2011. TCHL
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.