- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ ĐẶNG QUANG TÂM

03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 6034)
ChanDung- DangQuangTam-2023
Nhà thơ Đặng Quang Tâm- ảnh chụp 2023

 

THƠ ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đặng Quang Tâm là tên thật. Sinh năm 1950 tại làng Long Thành, tỉnh Tây Ninh.  Cựu học sinh trường Đạo Đức Học Đường, Lê Văn Trung và Công Lập Tây Ninh. Tốt nghiệp chứng chỉ MPC (68-69), Kỹ Sư Quốc Gia Điện Tử (1973), MSEE (1975), MS Applied Math (1975), (U of Missouri-Rolla), MD (U of Texas Medical School) (1990), Diplomate of American Board of Anesthesiology (1995). Bắt đầu làm thơ năm 1964.  Gia nhập Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông 1965-1967 cùng với Trần Nguyên Thủy và Sa Chi Lệ. Có bài đăng báo ở Sài Gòn trước 1967.  Nghỉ làm thơ từ năm 1967. Bắt đầu viết trở lại năm 2015. Hiện cư ngụ tại Dallas, Texas. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn thi hữu của Hợp Lựu những thi phẩm của nhà thơ Đặng Quang Tâm.

Tạp Chí Hợp Lưu

 




NHỚ NÚI BÀ ĐEN

 

Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi

Núi trên kia núi rộng bao la

Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi

Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà

 

Đã lâu lắm tôi không về thăm núi

Núi ở đâu cũng tưởng núi Bà Đen

Trong giấc ngủ tôi thấy tôi leo núi

Núi Bà Đen sao chẳng gặp ai quen

 

Khi thức dậy biết mình đang ở Mỹ

Nhớ quê hương mà chua xót trong lòng

Trời Tây Ninh mưa có nhiều chưa nhỉ

Cẩm Giang ơi còn nước lũ trôi sông

 

Đứng ở đây tôi đã nhìn thấy núi

Núi xanh kia ở cuối chân trời

Tôi xa xứ không được về thăm núi

Mượn núi người làm núi của quê tôi

 

Chắc tôi chẳng có dịp về quê nữa

Núi Bà ơi cho tôi gửi lời thăm

Ai ở đó có khi nào lên núi

Khấn dùm tôi trong ngày lễ đầu năm

 

July 13-2020

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

THÁNG 9

 

Tháng 9 trời mưa buồn tê tái

Thành phố đìu hiu người cách người

Dịch cúm đầu năm quay trở lại

Cuộc đời đen tựa tối 30

 

Một mình bên tách cà phê đắng

Điếu thuốc cầm tay cháy cả tay

Gọi bạn đến chơi bạn đi vắng

Lạnh lùng như ngọn gió heo may

 

Tháng 9 đi qua ngày đợi ngày

Ra vào chẳng biết nói với ai

Ngoài kia lá rụng bay tơi tả

Buồn ở nơi đâu rớt chỗ này

 

Mấy tháng rồi mưa vẫn cứ mưa

Hàng cây đợi gió thổi đong đưa

Nhánh cao nhánh thấp bay theo gió

Còn nhánh nào che nổi nắng mưa

 

Tháng 9 trời buồn hơn tháng 8

Bài thơ viết vội gửi cho nhau

Xứ người thiếu bạn thành không bạn

Chẳng đánh sao lòng cũng đớn đau

 

Tháng 9 sắp qua tới tháng 10

Bao giờ trở lại tuổi 20

Gió mưa trời vẫn còn mưa gió

Buồn bả nào hơn người nhớ người

 

October 7-2020

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

 

NƠI TÔI SỐNG

 

Nơi tôi sống mặt trời không thèm mọc

Ngày cụt chân cũng chẳng lết qua

Trong bóng tối nhiều người bật khóc

Tiếng kêu than nghe quá xót xa

 

Tôi đã lớn lên từ nơi đó

Nên cả đời chỉ biết có màu đen

Làm sao hiểu máu người ta màu đỏ

Khi con tim đầy những vết chấm đen

 

Nơi tôi sống quá nhiều người giả dối

Lừa gạt nhau nhưng vẫn bảo giúp nhau

Khi sự thật là những gì tội lỗi

Tìm đâu ra được hai chữ đồng bào

 

Tôi đã sống như người câm và điếc

Yêu màu đen như máu đỏ con tim

Tưởng chân lý là cái gì có thiệt

Chẳng ai tin vẫn mãi miết đi tìm

 

Nơi tôi sống đồng tiền mua tất cả

Người giàu sang kẻ đói rách tả tơi

Chuyện nhân nghĩa ở đời là chuyện lạ

Đỏ hay đen đâu có phải ý Trời

 

1/1/2021

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

TÔI QUÊN TÔI CÒN SỐNG

 

Tôi thổi xuống mặt đất

Đất nóng như cục than

Tôi thổi vào không gian

Tiếng kêu buồn thê thảm

 

Tôi thổi vào dĩ vãng

Bụi phủ kín mặt người

Tôi không nhận ra tôi

Bạn bè còn mấy đứa

 

Buổi chiều đợi trước cửa

Tia nắng vàng lung linh

Hoàng hôn không ai chứa

Đi lang thang một mình

 

Tôi cúi đầu lặng thinh

Về đâu trời đã tối

Cầu gỗ run gập ghình

Con đường về muôn lối

 

Nổi đau như vết thẹo

Cứ đeo bám theo tôi

Những đêm khuya lạnh lẻo

Muốn bứt cũng không rời

 

Tôi thổi ngược lên trời

Trời tối đen như mực

Tôi đuổi theo bóng tôi

Bóng chạy không kịp thở

 

Tôi thổi mất nổi nhớ

Nên không còn nhớ nổi

Những buồn vui trong đời

Khi vận nước nổi trôi

Tôi quên tôi còn sống

 

ĐẶNG QUANG TÂM

 

TẠI SAO?

 

Vẫn là gió nhưng gió không còn thổi

Vẫn là mây nhưng mây chẳng còn bay

Vẫn là đêm nhưng đêm giữa ban ngày

Và mơ ước vẫn chỉ là mơ ước

Trong cái không có vạn ngàn cái được

Được hay không cũng là lẽ vô thường

 

Vẫn là sông nhưng sông không còn chảy

Vẫn là người nhưng người đã đổi thay

Vẫn là đêm, đêm chẳng thấy ban ngày

Và hy vọng vẫn chỉ là hy vọng

Trong yên tỉnh có vạn ngàn biến động

Động tỉnh là quy luật của tự nhiên

 

Vẫn là biển nhưng biển giờ đang chết

Vẫn là rừng nhưng rừng chẳng còn cây

Vẫn là đêm với những tiếng thở dài

Và nước mắt tưởng chừng như khô cạn

Mấy chục năm đã không còn bom đạn

Sao cuộc đời lại đen tối hơn xưa

 

Sao hận thù vẫn chồng chất dây dưa

Và đất nước đầy dân oan thống khổ.

 
October 26-2023

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 46959)
Chúng tôi vây quanh xem người bán thuốc dạo biểu diễn trò chơi mảnh chai Người bán thuốc nhai nát ly thủy tinh
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45732)
Buồn miên man hoàng hôn. Buồn chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang. Buồn là máu.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44896)
Buổi chiều thứ 2 vắng người Anh ở không [ con dã tràng] cũng ở không Anh phía này lấy tay Viết trên cát tên em Con dã tràng phía bên kia xe cát
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 43712)
Tình yêu nở muộn Mùa bóc cái lạnh Đông đắp vào hơi thở anh. Em thảng thốt đợi cánh hoa Tình yêu thắp nắng Trái tim nở bung khát khao, thèm giọt hương anh tưới vào không gian em.
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44315)
1 rặng mồng tơi chia 2 nhà hàng xóm nàng nuôi tầm dệt lụa hong tơ chàng hàng xóm thường xuyên không việc [làm thơ] con bướm trắng ở không bay qua bay lại bay tới bay lui báo hại làm cô nàng cảm động chết luôn
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45314)
Em nằm cạnh trái tim anh Có nghe máu chảy trăm nhành yêu thương Trời xanh đầy tiếng chim vương Dòng sông đầy gió. Vườn thơm đầy lòng
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44132)
bắt đầu tháng tư rồi đó em em có còn nhớ quê nhà không đã ba mươi năm rồi nhìn bạn bè tôi lần lượt ra đi thế hệ chúng tôi đang già rũ, đuối chết mà quê nhà vẫn mù mịt, xa xăm
11 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 40114)
Xuân 1999, Lê Đạt rời Paris về Hà Nội, để lại tập thơ Mimơza (Từ Tình Epphen II) sáng tác trong khoảng thời gian ba tháng ở Pháp. Ông không dặn dò gì. Mimơza vẫn ở yên trên kệ sách, đợi. Đợi một dấu hiệu của nhà thơ. Bảy năm qua, dường như bảy năm cũng là thời gian ủ rượu, Lê Đạt cho Mimơza ra mắt và độc giả Hợp Lưu được ưu tiên nhận hương vị đoá hoa đầu.