- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHÙM THƠ THÁNG SÁU

15 Tháng Sáu 20221:40 SA(Xem: 9505)


HOANG HON TREN BIEN- photo DH
Hoàng Hôn Trên Biển- ảnh đh. 6-2022

 

NGÔ QUỐC PHƯƠNG      
CHÙM THƠ THÁNG SÁU   

 

ĐÃ LÂU RỒI

 

Đã lâu rồi ta tự chôn vùi

chôn vùi mọi thứ trong... câm lặng

cuộc chiến mới nổ ra

quá kinh khủng

chim chóc náo loạn

nhà cửa tan tác

máu đổ, vườn hoang

xác tăng, xác pháo, xác ta, xác địch, xác bạn,

máu em thơ...

 

ôi loài người

điểm thì chói lòa, sáng láng, đỉnh cao

điểm thì như vẫn chưa mở mắt, chưa lớn, thiếu khôn

sự diễn giải, ngụy biện vẫn khôn cùng

vẫn cãi nhau,

vẫn mắng, chửi nhau,

và vẫn vung dao, tuốt súng

 

tháng Sáu, một trăm ngày hơn

súng nổ

chim câm

thơ cũng có lúc lặng

nhạc cũng có lúc im bặt

còn bản thân

như xấu hổ, bẽ bàng

thấy mình như bất lực

trước bạo lực, chiến tranh

 

ôi, bạo lực, chiến tranh!!!

(Vĩ thanh: Đừng tuyệt vọng nhé, thơ ơi!)

 

Ngô Quốc Phương

London, 14/6/2022

 

  

 

NHÀ HIỀN TRIẾT

 

Người ngồi đó

tứ bề đá ném,

sỏi quăng

bao nhiêu miệng lửa, mắt trừng, lời tru, tiếng tréo

đám đông sục sôi,

bực bội,

lửa giận dữ, bạo cuồng trong đầu óc

bỗng chốc biến thành cơn rủa sả, trận cuồng phong

những lời lẽ chướng tai, gớm ghiếc,

đôi khi như chẳng cần biết nguyên cớ và hệ quả thế nào

cơn cuồng nộ càng bốc cao

ngọn nhiệt lửa kia càng lớn

đám đông càng sung sướng, mãn nguyện, hả hê

nhưng...

 

người

vẫn ngồi đó

bình thản

với nụ cười thư thái trên môi

không một cái nhíu mày

như lửa to

thì người sưởi

sưởi tay

sưởi cả chân

như nước trong thì ta rửa tai,

rửa cả mắt

nước đục thì ta khoắng chân

như khoắng xong rồi

bụi vô minh kia

sẽ lặng...

 

(Vĩ thanh: đôi khi sỏi đá là hoa!)

Ngô Quốc Phương

London, 14/6/2022

 

 

CÔ ĐƠN

 

Đôi khi trên con đường đã chọn

ta bước đi một mình,

chỉ những cọng cỏ khô và bụi đường làm bạn,

đôi khi trên những trang viết,

ta cũng lại một mình,

chỉ những con chữ vừa hiện ra - làm bạn,

làm vui

có những kẻ muốn hại ta

chúng thường quây thành một đám, một bọn

chúng có quyền, có thế, có chức, có lực

sau lưng chúng lại thêm quan thầy bóng tối

giật dây, điều khiển từ xa

 

***

hỡi bóng tối

ngươi không làm gì được ta đâu

con đường ta đi bỏ ngươi và bè đảng của người lại sau lưng xa lắm

dù bước ta đi, đá có cứng, chân mềm

nhưng

nhưng ấy là con đường ta đã chọn

dẫu chết đi rồi, ngươi chẳng thắng được ta

trên con đường chân lý sẽ nở hoa!

 

Ngô Quốc Phương,

London, 14/6/2022

(Tặng những người đi, tự thắp đuốc cuối trời)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 38443)
(đăng trong Hợp Lưu số 102 tháng 9&10-2008) Mùa đông theo những cơn mưa áp thấp nhiệt đới một ngày tháng chín xứ sở không có thu xứ sở nổi trôi theo điệu trống bập bùng của lũ trẻ
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33361)
Anh ghi vội bài thơ cho em Bài thơ gởi vào vùng ảo Ở đó khi buồn đọc lại Không ai mang đến cuối đời
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 35092)
tôi thở và đi với bức mành đen phủ kín tròng mắt mọi mệnh lệnh đều được thi hành bằng sự chuẩn xác của loài dơi bay trong cơn bão giữa rừng sâu tiếp tục tiến tới trước dù chưa biết sẽ vùi xác ở đâu
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 31311)
Cuối năm thắp một ngọn đèn nhỏ Đếm thời gian trên đường chỉ tay Ngửa mặt đã ba mươi năm lẻ Lòng bạn lòng ta ai buồn hơn
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33042)
phố ảo duới sương khuya khơi dậy đôi cánh ẩn mình gầy gió lao xao một đời vay mượn liều lĩnh trong cuộc chơi thiên diễn tác thành và hủy diệt
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 32485)
Thời gian chà xám mặt Bụi vàng son tơi tả Vĩnh viễn đứng như một tượng đài Tôi- góc phố Nơi thù tạc của những kẻ cuồng điên
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33705)
Và buổi sáng lại gặp nhau trong gương nỗi nhớ thâm thấm lạnh của ngày tháng cũ Mùa xuân rơi nơi nào trong cơn mưa ngoài kia hả anh?
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 34482)
Sâu màu mắt làn quê không cửa Nhớ mưa nghe rớt giọng ru khàn Biệt là gió căng buồm níu trĩu Em vòng thon eo ếch thương khan
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 36156)
chúa nhật, bis ngày-thứ-tám ngày của những lứa đôi bị ném đá. nhưng họ vẫn yêu nhau (và,) yêu thêm cả những viên đá vấy máu, ấy.
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 35275)
Những cành khô vươn lên để thở Mùa sương giăng muộn phiền Giằng níu khoảng trống rỗng Trên mặt đất cầm lời tạnh bom và đạn súng Dấu chân sự sống Bật mầm rễ cỏ