Phan Thành Minh
MÙA XUÂN TRÊN CÁNH VÕNG
Xuân lại về trên cánh võng mẹ ru
Thơm ngát cành môi hoa đào hoa cúc
Này búp măng non
Này son tô bút
Ngàn mến trăm thương ôm ấp vỗ về
Ngủ ngoan nào
Mong ước của quê
Mai khôn lớn đời trai vạn dặm
Nhẹ bước chinh yên non cùng biển thẳm
Miền miền hạnh phúc ấm no
Xuân lại về trên cánh võng mẹ ru
Ru đấng sinh thành đẻ đau mang nặng
Tóc bạc da mồi yêu thương kết lắng
Trẻ ru con
Già con ru già
Xuân ngát lòng
Cánh võng nở hoa
PHAN THÀNH MINH
DỊU DÀNG XUÂN
Thương sao ánh mắt biết cười
Đôi môi biết ngủ và lời nở hoa
Mây lồng bóng nước thướt tha
Yêu thương đã chín trong tà áo em
Mùa đi theo gót chân mềm
Cau còn con gái chưa têm được trầu
Chiếu chăn còn ở vườn dâu
Tơ lòng giăng mắc chỉ đau thêm lòng
Biết bao giờ sáo sang sông
Yêu thương giấu giữ vào trong nỗi niềm
Không loài hoa nở về đêm
Và môi lại ngủ
Và em lại chờ
PHAN THÀNH MINH
- Từ khóa :
- PHAN THÀNH MINH