VƯỜN CAM
anh trở lại vườn cam thêm mấy bữa
gió trên cành gió thổi nhẹ đong đưa
mùi hương ấy mùi hương đầy ủ rũ
cả hồn anh cả trí não dây dưa
còn cả buổi cả chiều còn cả tối
một mình anh thơ thẩn một mình anh
sao bữa ấy em nghiêng đầu tránh né
đụng mây trời như nhè nhẹ mong manh
đụng mây trời thấy môi em vừa hé
vòm chân mày thăm thẳm của sương che
anh nhặt lại chút tình xưa nhỏ bé
sợ mây trời thổi nhè nhẹ xuống khe
không biết nữa thật tình anh không biết
ở vườn cam em vén tóc chỗ nào
anh muốn thấy sợi tóc rơi lúc ấy
mà tay anh đã run rẩy vuốt vào.
10 tháng 12/2019
Huỳnh Liễu Ngạn
TẠI VÌ ANH
HAY HOA KIA NỞ VỘI
anh lỗi hẹn vầng trăng kia rất sớm
thuở em còn ôm vú mẹ qua đêm
lòng anh dại sầu đong đưa mấy nẻo
cũng không bằng chỗ hẹn của thần tiên
anh đậy lại chút tình em vỗ cánh
chút nắng chiều không tàn phế mong manh
dẫu mây bay anh cứ chờ nắng mỏng
thả xuống hồn vài giọt lệ long lanh
sao vẫn tiếc một bờ vai gầy héo
trong cuộc đời anh thấy mộng bay ngang
biết rất rõ biết mộng đời xanh đỏ
như sao hôm mới gặp đã băng ngàn
lòng anh quyết vẽ lên trời ngọn gió
cho mây tan cho bóng xế trăng tàn
một trăm năm một ngàn năm nhanh vội
anh trôi dài lịch sử đã sang trang
rồi lưu lạc rồi bạt ngàn xuôi ngược
bốn phương trời thuở màu nắng đang trôi
tại vì anh hay hoa kia nở vội
nên em hoài thơ dại thuở nằm nôi
anh sẽ khóc giữa sầu đau bát ngát
giữa canh tàn hư ảo của chia tan
anh sẽ về dù núi mòn sông cạn
trái đất quay anh không thể đầu hàng.
18//11/2020
HUỲNH LIỄU NGẠN
- Từ khóa :
- Huỳnh Liễu Ngạn