- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CỔ MÁY

14 Tháng Giêng 20208:23 CH(Xem: 16442)

Linh- duong phuong linh
Linh. 25/04/2019


CỔ MÁY


Đâu còn biết ngày buồn hay ngày vui
Đâu còn hay mình tỉnh hay ngủ vùi
Không biết nữa đêm dài hay ngắn ngủi
Vơ vẩn tuồng như câm-điếc- đui

Ngày hôm qua hay là ngày hôm nay
Ngày sinh đôi như giọt nước vơi đầy
Ta hóa thân bình yên làm cổ máy
Vô hồn đi, vô hồn ở lại đây

Có còn không bầu trời mây trắng bay
Có đến không hạ nồng ấm nơi này
Không biết nữa bốn mùa hoang mang lạnh
Chẳng còn hay đông có rát đôi tay

Tiếng phong linh hay tiếng gió đêm nay
Hương quỳnh hoa hay hương của nguyệt đầy
Có đôi khi như giật mình thức dậy
Hồn choáng buồn mơ ngàn thu giấc say

Tự bao giờ linh hồn đã chết khô
Nắng hay mưa đâu đến nữa mà chờ
Ta sống đấy tim vẫn còn hơi thở
Mà chết rồi ... một kiếp sầu chổng chơ !!

Dương Phương Linh

 

 

RIÊNG RẼ

 

Cứ thế đi,
Cứ vậy đi
Mỗi cuộc sống riêng
Nỗi lo riêng
Niềm vui riêng
Cô đơn riêng
Hạnh phúc riêng ...

 

Tất cả cứ chia hai
Đồng đều hay nghiêng lệch
có gì là quan trọng?

Cứ bình thản sống
Ngày đeo mặt nạ lên
cười với nỗi buồn
Đêm gỡ xuống
phớt lờ trái tim
Tự nhủ
chẳng là gì,
có gì đâu mà gợn sóng!

 

An nhiên,
tự tại,
thong dong
chỉ riêng mình biết
Ai vui hơn
Ai buồn hơn
Ai quan tâm
Ai hờ hững ...

 

Tất cả cứ chia hai
Đồng đều hay nghiêng lệch
Chẳng gì là quan trọng!

 

Khều ký ức,
Xòe bàn tay
để thấy từng giọt nhớ mong rơi vội vàng
như những trận mưa mùa đông
Nối tiếp ngày,
nối tiếp đêm

 

Nối tiếp nhau trên từng con phố
Cúi nhìn gót chân
Bong bóng mưa không cần dẫm lên cũng vỡ
Tựa uớc mơ không cần xây đắp cũng tan
Mãi chơi vơi, mãi thầm lặng
một cõi mù sương đầy tiếc nuối

 

Thôi thì
Đổ lỗi cho sự vô lý của trái tim,
sự vô duyên của năm tháng
Hãy cứ thư thái,
Hãy cứ an vui
Đôi đường
riêng rẽ.

 

DƯƠNG PHƯƠNG LINH
(13-Janv-2020)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Một 202111:51 CH(Xem: 12400)
Triền cỏ lau đốt giấc mơ nông nổi / Ai nợ ai một biển u sầu / Thu kìa phố / đang trôi về vồi vội / Lại tan ra / côi cút một sắc vàng
01 Tháng Mười Một 202111:43 CH(Xem: 11754)
Thôi chia tay nhau / Như mùa thu đã hết / Những chiếc lá phong đỏ đã lìa cành / Khi mặt trời không còn đủ ấm / Để xuyên những tia nắng mong manh qua lớp mù sương .
19 Tháng Mười 20217:34 CH(Xem: 14533)
Tôi mồ côi cha năm hai tuổi Mẹ tôi thương con không lấy chồng Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải Nuôi tôi đến ngày lớn khôn. "When I was two years old, my father ceased to be My mother has not remarried since, out of her love for me She since has grown mulberry, cared for silkworms, and weaved daily To bring me up until the day I have grown fully."
19 Tháng Mười 20217:01 CH(Xem: 11715)
tôi như muối hết thời / lam nham củi khói / mắt cay sè thời khiếm thị / thân ốc lo mình chưa xong / luộc mãi / còn y nguyên / xác
19 Tháng Mười 20216:40 CH(Xem: 10784)
Sài Gòn tháng Chín tiếng Thu tự tình / phiến lá vàng rưng rưng trên tóc / em giấu mình vào ngày dài với lớp khẩu trang / thèm dấu môi hôn…
09 Tháng Mười 20218:46 CH(Xem: 12355)
tôi bắt gặp đôi mắt này của em trong đoàn người tháo chạy rời bỏ Sài gòn về lại quê xa / đôi mắt đỏ còn đọng ngấn lệ chôn chặt nỗi lòng / đôi mắt còn rất trẻ. còn rất thiện lành / còn biết bao hoài bão giữa cuộc đời trước mặt
05 Tháng Mười 202110:01 CH(Xem: 12623)
Có những người gặp để rồi thương / Dẫu chỉ cùng nhau đi một đoạn đường rất ngắn / Rồi ngày mai cả hai cùng thinh lặng / Tiễn nhau về với những hạnh phúc không nhau
05 Tháng Mười 20219:57 CH(Xem: 10745)
Rừng ban mai nắng lại về / vàng triều hoa rực màu mê của đời / tay mơn man một nụ cười / ô hay thu muộn mà lời sao xanh / đêm. có ngày. em vắng anh
05 Tháng Mười 20219:50 CH(Xem: 12733)
ánh sáng kích hoạt thần kinh thị giác / gam màu xám tương thích giọng lưỡi khải huyền / hàng triệu năm quá vãng không dư vang tiếng chuông /
26 Tháng Chín 20219:17 CH(Xem: 12467)
những sớm mai tắt nghẹn / thơ giúp tôi cất tiếng nói / thoát ra từ những khung cửa khác nhau / cuộc hẹn hò cùng hoa trắng / đến sự chia tay với thư xanh / những bạn thơ văn hào sảng / mỗi số phận viết lên một đời người / tuổi xế chiều đem lại bao dung / và chữ nghĩa khiến chúng ta gần lại