- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TIẾNG CHIM, BÊN TRONG THÀNH PHỐ

20 Tháng Hai 20194:58 CH(Xem: 23603)


chim- photo NGUYEN HOANG NAM
Chim - ảnh Nguyễn Hoàng Nam

TIẾNG CHIM THÊU

 

Những cành cây mùa Đông trơ khấc

để làm gì?

để nghe rõ tiếng chim thêu.

 

Anh bắt đầu hoài nghi từ dạo ấy

lờ mờ nhận ra giữa ánh sáng và bóng tối

là bản cập nhật chưa phải cuối cùng giữa có và không

 

những người đàn ông hàng ngày trong công sở

họ cũng giống như anh

đang thực hiện kế hoạch của người khác, ước mơ của người khác

 

những người đàn bà bịt khẩu trang đi trên phố

họ cũng giống như em. Rất vội

lo toan dường như là bất tận

 

hôm qua, mọi người nói về siêu phẩm vừa xuất hiện

anh cảnh giác như một thói quen

tìm một thang đo mới

 

khi dịch chuyển tự do rơi vào thăm thẳm

bất ngờ anh nghe được tiếng chim thêu

tiếng đầu núi gọi đàn

tiếng xa chừng ngái ngủ

làm sao biết người nào anh sẽ không gặp lại

 

những loài chim thêu ngôn ngữ của mình lên vách thời gian

bây giờ anh chạm biết

tiếng chim thêu lưỡi cuốc của cha lên cây gạo đầu làng

bắt gặp mỗi mùa sang

tiếng chim thêu giọt mồ hôi mẹ vãi từ thúng sang nia

bồ gạo trong nhà luôn đầy một nửa

tiếng chim thêu chiếc khăn mỏ quạ của bà lên nấc lửa đèn dầu

ánh trăng qua làng bị rào bởi những ngọn tre

và tiếng phà khói thuốc lào của ông bám theo cột kèo trong căn nhà quá cũ

mái ngói chưa cần thay [dù vài viên đã vỡ].

 

Mảnh như làn sương sớm bay lên từ mặt đất

tiếng chim thêu những gì mà cành cây trơ khấc?

còn anh tươi tốt trở lại.

 

PHAN THANH BÌNH


 

BÊN TRONG THÀNH PHỐ

 

Những dịu dàng đang chực hòa tan

màu xỉn vàng đêm qua

loang loáng ở trạm xăng

ở nhà chờ xe bus

 

những đứa trẻ xổ số kiến thiết

những người đàn bà xổ số kiến thiết

những tôi trong căn nhà đệm khí

 

những không phải tôi còn sõng xoài mê ngủ

 

có thể nào bay bằng đôi cánh phòng ngự

gấp phẳng phiu

càng gấp vào càng nhỏ

 

tiếng xe cứu thương thúc còi đánh thẳng vào lồng ngực

tôi cấp cứu ý tưởng chưa thể viết ra, chẳng thể nào diễn dịch

sự đơn điệu khi em không ở đây

đã cắt bớt của tôi một buồng phổi

 

chiếc xe tang chầm chậm rời nhà đại thể

lặng lặng tới nhà thờ hoặc chạy thẳng tới nơi chôn cất

sự chết nguệch ngoạc như sự sống

loài chim chẳng bao giờ có ý thức thẳng hàng

 

tôi sẽ không chứng minh được tôi nếu em không cần đến

 

không có vụ cháy nào sáng nay

vô hồn trụ nước cứu hỏa

bất chợt tôi linh cảm điều gì …

 

quảng trường không cùng lúc đủ chỗ cho tất cả mọi người

trong sự reo hò biến hình của đám đông

vẫn nghe được tiếng thút thít

yếu dần và tắt lịm từ ngôi nhà tuềnh toàng cuối hẻm cụt

 

ván cờ đã mất tướng sĩ tượng xe pháo mã

chỉ còn hàng triệu quân tốt

con nào cũng muốn sang sông thật nhanh

trở về thật nhanh

 

tôi tạm làm một con tốt nghĩ.

 

Anh không được phép buồn, anh không được phép vui

bởi khuôn mặt anh đang làm người đại diện

(chẳng biết đại diện cho ai)

 

bây giờ, anh đang nhớ em

cái nắm tay đi từ chiều đến tối trong thị trấn nhỏ

những con đường mang tên danh nhân

họ đã sống như một triết lý

như lời giải thích rõ ràng cho chúng ta về từng loại cây rừng

 

anh là loài dây leo

em là loài thảo mộc

muông thú tìm anh làm thức ăn, tìm em làm vị thuốc

cái chết sẽ chẳng bao giờ hoang lạnh

 

giữa hỗn độn ngôi

giữa hỗn độn từ

hạnh phúc của những người đang yêu là thẩm quyền được giải thích về nhau.

 

PHAN THANH BÌNH

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 35739)
Tập "Ta thấy hình ta những miếu đền" cô đọng những lời tài tử của một thi nhân đã bỏ thơ theo văn. Cuối đời, do tình cờ một ông chủ nhà xuất bản yêu cầu, Mai Thảo góp lại thành tập mà có thơ Mai Thảo như món quà muộn đến từ một đời vừa chín.
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 38622)
(đăng trong Hợp Lưu số 102 tháng 9&10-2008) Mùa đông theo những cơn mưa áp thấp nhiệt đới một ngày tháng chín xứ sở không có thu xứ sở nổi trôi theo điệu trống bập bùng của lũ trẻ
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33545)
Anh ghi vội bài thơ cho em Bài thơ gởi vào vùng ảo Ở đó khi buồn đọc lại Không ai mang đến cuối đời
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 35239)
tôi thở và đi với bức mành đen phủ kín tròng mắt mọi mệnh lệnh đều được thi hành bằng sự chuẩn xác của loài dơi bay trong cơn bão giữa rừng sâu tiếp tục tiến tới trước dù chưa biết sẽ vùi xác ở đâu
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 31515)
Cuối năm thắp một ngọn đèn nhỏ Đếm thời gian trên đường chỉ tay Ngửa mặt đã ba mươi năm lẻ Lòng bạn lòng ta ai buồn hơn
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33208)
phố ảo duới sương khuya khơi dậy đôi cánh ẩn mình gầy gió lao xao một đời vay mượn liều lĩnh trong cuộc chơi thiên diễn tác thành và hủy diệt
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 32680)
Thời gian chà xám mặt Bụi vàng son tơi tả Vĩnh viễn đứng như một tượng đài Tôi- góc phố Nơi thù tạc của những kẻ cuồng điên
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33923)
Và buổi sáng lại gặp nhau trong gương nỗi nhớ thâm thấm lạnh của ngày tháng cũ Mùa xuân rơi nơi nào trong cơn mưa ngoài kia hả anh?
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 34680)
Sâu màu mắt làn quê không cửa Nhớ mưa nghe rớt giọng ru khàn Biệt là gió căng buồm níu trĩu Em vòng thon eo ếch thương khan
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 36324)
chúa nhật, bis ngày-thứ-tám ngày của những lứa đôi bị ném đá. nhưng họ vẫn yêu nhau (và,) yêu thêm cả những viên đá vấy máu, ấy.