AN CƯ
Khi đặc khu đang nằm trên giấy
nó sẽ thành cái gọi là luật
mọi người sẽ thấy
từng tỉnh người dắt díu chôn quê
đừng nghĩ là đang an cư…
LƯỠI ĐỜI ĐỐN HẠ
Lần đầu gặp em
quay đi đâu tôi cũng thấy rừng khuôn mặt
điệp trùng ánh mắt
điệp trùng dáng em
đại ngàn em bủa vây
lạ quá
khuya khoắt nằm xuống giường
ngàn trùng giấc mơ em quây kín đời tôi...
Bây giờ em đứng đó
sao quanh tôi đồi trọc xác xơ.
ĐỘT NHIÊN HỬNG NẮNG
Hãy âm u như lòng người
sáng rõ đừng bao giờ
kể cả mi là thế lực bình minh
quen với âm u đời ta
rơi lưng lửng mắt người
không đến được tình thương
giọng hát quên ta
còn khúc ca nào để hát
cánh bướm quên cách đến bên hoa
khi trái đất chết
sẽ được đăng trang đầu
với dòng tít « Tin mừng không hủy diệt ».
BỨC TƯỜNG CÔNG SỞ
Tránh xa bức tường che chắn mọi hiểm nguy giờ sinh ra nguy hiểm
gạch thị phi xếp ngay hàng thẳng lối mấy mươi năm
bung tróc mục rỗng bên trong như ung thư di căn
sụp lúc nào và ai nằm dưới đó
chẳng lẽ ông bạn thời gian
không ta chẳng bao giờ trì hoãn
các người có ở bên trong bên ngoài như ta
“Đến với ta nhớ giỡn chơi nhẹ nhẹ ta già cỗi quá”
- bức tường rền rĩ với sắc bông, chim sẻ
gai sắc nhọn trên lưng không đâm chết trời xanh
lở lói đời góp thêm sụp đổ
mối quan hệ lãnh lương
chênh lệch giữa ta với mặt sân chú mầy thấy rõ
họ uống cái cãi nhau
nghèo quá thì chú mầy ráng chịu
tiền chỉ vào nhà kẻ có sẵn tiền và có chút quyền lực ở nơi đây.
MỘT CÁI GÌ ĐÓ
Cơn bão theo đuổi một cái gì đó
phải chăng là hủy diệt
dùng tấc lưỡi tôi đến với một cái gì đó
đám đông muốn tôi câm
Chùm lưỡi câu giăng khắp nơi
muốn cắn vào nó cái gì đó
một con mồi
nuôi sống dây câu
Mưa nắng chờ đợi một cái gì
phải chăng nơi trú ẩn
ánh chớp hiện hình gì đó
câu chuyện trời long lở núi…
BÀ LÃO VÀ BÌM BỊP
Không biết bằng cách nào, mỗi sáng sớm bà lão gánh rau ra chợ cũng có mấy con bìm bịp. Tôi hoàn toàn không biết cách có tiền để làm ra thật nhiều tiền mua mấy con bìm bịp. Theo mọi người nên ăn thịt hay phóng sinh?
Sáng nào tôi cũng thấy bà lão và mấy con bìm bịp. Ngoài trời vẫn cất từng hồi bịp bịp bịp…
RẮN
Đó là những ngày tôi đạu họng, đau đầu nhưng cố gắng tỉnh táo để huấn luyện con rắn hổ mang chúa cách săn mồi qua đỉnh núi. Giọng tôi chui vào trôn ốc. Cuộc gặp lại mấy mươi năm trước. Cái quá khứ kín mọi giao thoa. Rắn thì làm gì có tình cảm, nó không theo sự chỉ dẫn với thân thể mềm mại uyển chuyển mãi không thôi. Rừng thì điệp trùng còn đỉnh núi thì sừng sững phía trước.
NỖI BUỒN HẠ GỤC
Siêu vi rút buồn tấn công vào tim não
mùa mãi rơi sao giữ thăng bằng
lao xuống dốc bao giờ cũng mướt
hư vô luôn rộng cửa âm thầm…
ƯỚC VỌNG TRƯA
Xuống với khối nợ trời đày
khối đá núi héo rũ trú bóng mát chỏm rêu
đoàn người du lãm tung tấy sắc xanh cầu vồng
thiên đường của mưa
Nham thạch chân răng đối với nha sĩ luôn kèm theo máu
dính tiếng kêu của con bìm bịp
và mùi rượu ngâm
Giận dữ có ích chi
dòng đục đứng bờ làm gì
lao vào cùng khuấy
Cuộn tròn đôi mắt
tâm bão là nỗi buồn
xoáy mãi không tan.
Nguyễn Đăng Khương
Bến Tre, tháng 9/2018.
- Từ khóa :
- NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG