Sáng đi ngang nhà thờ
Ngang qua cổng giáo đường xưa
Hồn tôi bất tỉnh giữa mùa phục sinh
Tôi làm dấu thánh bất minh
Trên cao chúa đã tội tình thay tôi
Nguyễn thị Bạch Vân
Cơn mưa chiều
Nghe chừng buồn đã mủ mưng
Ngoài kia gió với cây rừng lang thang
Tựa như một cuộc truy hoan
Ngẩn ngơ ta lại cười khan một mình
Lạnh sao mà lạnh cả tình
Ta gom lửa ái hong tình ta khô
Nửa kia lấp một nấm mồ
Chiếu chăn huyệt lộ phụng thờ ma sinh
Chiều chiều gióng một bài kinh
Ru trần gian nuối cuộc tình cho không
Lạnh sao mà lạnh cả lòng
Mưa ơi, trút hết giận hờn rồi ngưng
Cuộc chơi đã đến lúc dừng
Tìm nhau chỉ thấy một vừng mây tan
Ngoài kia cây gió truy hoan
Ngẩn ngơ ta lại cười khan một mình...
Nguyễn thị Bạch Vân
Chiều sài gòn tìm quán cà phê cũ
Thèm ly cà phê bụi
Không nhớ quán ở đâu
Cây lộc vừng làm dấu
Bảng hiệu chớm phai màu
Chiều phố xá sài gòn
Có nỗi buồn bất chợt
Có những lời hứa suông
Trăm năm không ràng buộc
Ta lạc một con đường
Tình đã chia trăm ngỏ
Ngã tư đèn còn xanh
Lòng bỗng nhiên bật đỏ
Cách nhau mấy cây cầu
Mà sao lòng xa ngái ?
Chim vỗ cánh thiên di
Ngủ bên đồi tự tại
Chiều sài gòn lơ láo
Tìm quán cà phê quen
Một chỗ ngồi đã lạnh
Gọi tên anh và em
Nguyễn thị Bạch Vân
2018
- Từ khóa :
- NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN