- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ gửi Quỳnh A., SaiGon trước

12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 107576)

 

thogoiquynh-content 

 

Mơ em chỉ một ngón tay

nhón nhẹ trên từng sợi dây đàn

ngày xưa hoàng thị.

 

 

 

Trở lại con đường bóng cây

(em đã bỏ đi từ lúc tôi còn nơi ấy, lầm lũi)

nắng đầy trên những bước lạ lùng phố cũ

lá rơi hoài câu hỏi bạc mệnh một mùa xuân ngắn ngủi trong tàng trữ trí nhớ

áo dài trắng

chiếc kẹp tóc bạc

âm thanh trọ trẹ

đôi mắt lém lỉnh mùa che mưa bàn tay đen đủi

 

nên vội đạp xe từ gò vấp ra chợ lớn cũng không xa xăm kín đáo như vài chữ thương tôi

mùa nắng phủ cây bàng chở con mèo xương răm đi học bằng tóc em nằm dưới ngực tôi

sợ dăm vạt nắng khét mùi cỏ cháy

 

vòng qua trường kiến trúc tôi vẫn còn nhớ

thân thể em tôi chưa từng hiểu được kết cấu huyền bí

chỉ một địa đạo duy nhất lên tâm thất

đi nghìn vạn bước tới bước chậm chạp già nua

vẫn chưa ngộ được lý lẽ trái tim em câm lặng mãi môi hình chiếc lá - hằn gân đỏ rù quyến yêu dấu nợ *

tự nhiên luân lưu trong tôi những sải tay bơi ngược

lại thượng nguồn

vắng ngắt.

 

 

 

Đêm bí ẩn nhân dáng em trở lại

nhắn nhủ điều gì hay thiên thu luôn một mật ngữ

mỗi lần diễn dịch là xa xăm một kiếp, đời

nhưng đêm lại là họa hoằn, thoảng hoặc, hồ như, thỏa thuận

 

như địa chỉ không bao giờ có cho một lá thư

chưa bao giờ viết, tịch mịch

một nốt nhạc

chưa ngân, thành tiếng vang vọng bao lâu trong mơ hồ tĩnh lặng nơi chốn

tôi đang là chiếc chuông đồng khản đặc

đợi nắm tay em gióng lên từng hồi hồ đồ hỗn xược

theo cái liếc xéo

trong phiên chợ nhớn nhác những con mắt tìm nhau

lạc lõng

cho đến bây giờ vẫn còn tị hiềm, những hạnh ngộ.

 

 

 

Mơ em chỉ một ngón tay

nhỏ nhẻ trên từng sợi dây đàn

ngày xưa hoàng thị

 

có lẽ, em đã nhiều lần mím tôi đôi môi thườn thượt ai ngu xuẩn.

 

 

 

NNguong

ngày 10.4.11

 

* Du Tử Lê

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 112087)
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 113405)
LTS: L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 118085)
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116528)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 113801)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh. TCHL
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116233)
X a không chỉ từ thân xác Cái tổ nhỏ nhoi kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi Dải sương mù cuối năm kéo ngôi đền lùi lại Nấp sau bao lí lẽ tỏ mờ
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 118483)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 120661)
T hì cứ gầm lên biển quê nhà Lòng ta vừa dậy sóng Trường Sa Sừng sững oai linh hề! Tổ-Quốc Truyền đăng, gờn gợn máu ông cha.
25 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 114333)
G ót giày đạp vào cái mặt một người một người yêu nước thân chăng bốn góc công an
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 119574)
A nh đã tới chỗ ấy Đã gặp vầng trăng mươn mướt của anh Nó ngồi đó, một mình, không cô đơn nhưng tràn trề tĩnh lặng Nó tự sáng hay em làm nó sáng