- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA VU LAN

11 Tháng Chín 20259:55 CH(Xem: 3961)

mua vu lan- thai thanh
Mùa Vu Lan- ảnh Internet



Thái Thanh

MÙA VU LAN

 

Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ cu Tèo nhà tôi đều phải đánh răng. Mẹ Tèo mua cho nó ống kem dành cho con nít vừa ngọt vừa thơm, tôi thích hôn vào hai má của nó.

 

 Những lúc như vậy nó cứ nói:

 

-Bà Quại nói "cái mùi gì thơm thơm quá đi", đi Quại.

 

-Ờ, cái mùi gì mà thơm thơm quá đi!

 

-Dạ mùi của thằng Tèo. Con mới đánh răng đó Quại ơi!

 

Nó thích được nghe như vậy. Con nít thường sún răng nhưng cu Tèo nhà tôi hàm răng không bị hư cái nào mà lại rất đẹp.

 

Chạnh lòng tôi lại nhớ Ba tôi.

 

Ba tôi có một hàm răng đều tắp, trắng bóng nên nụ cười của Ba rất đẹp. Trong trí nhớ của tôi thời còn bé, tôi nhớ Ba ít nói nhưng lại hay cười, nụ cười của người hiền hậu chan chứa yêu thương.. Rất tiếc những tấm hình nhìn sang và đẹp của Ba thời đó, sau biến cố 75 đã bị mất hết.

 

Ngày xưa Ba rất thích đánh răng bằng kem Hynos. Hồi đó còn nhỏ nhưng tôi nhớ là Ba thường tự mua về cho cả nhà dùng loại kem này.

 

Sau năm 1975, thời bao cấp khốn khó, kem đánh răng trở thành xa xỉ... Nụ cười của Ba lại ít được nở trên môi, răng Ba bị hư dần hết. Lúc đó chị tôi học ngành Nha về làm ở bệnh viện, chị mang dụng cụ y khoa về nhổ cho Ba. Ba đã già đi trước tuổi mất rồi.

 

 Năm 1985 chị tôi lấy chồng, tôi đã có hai con và đang buôn bán ở chợ. Cái thời "cấm chợ ngăn sông" hàng hóa rất khan hiếm, mỗi khi muốn có hàng để bán phải giành lộn nhau mà lấy, khi ai đó giấu đút đem được hàng về chợ mới có mà bán.

 

 Tôi mang về nhà ống kem đánh răng nhỏ của Tiệp Khắc cho cả nhà dùng. Ba tôi thích lắm.

 

- Kem này thơm giống kem hynos, lâu rồi Ba mới được nghe lại cái mùi của nó.

 

-Dạ kem con bán ngoài chợ, Ba cứ dùng hết con mang về.

 

Sau này tôi mua được hàng ngoại dưới tàu lên có được một vài ống mang về cho Ba nhưng rất ít ỏi. Và đáng trách là tôi cũng mãi buôn bán kiếm tiền nuôi con, không còn thời gian dành cho Ba nhiều nữa.

 

Năm 1990, Ba qua đời khi cuộc sống gia đình chúng tôi vẫn chưa được đầy đủ như xưa. Khi tôi chưa làm được điều gì cho Ba vui lòng, mà chính cuộc đời khốn khổ của tôi đã làm cho Ba đau lòng. Cũng may là có chị tôi, chính nhờ cái duyên phước của chị đã làm cho Ba vui trong những ngày cuối đời. Không nói ra nhưng thực trong lòng tôi luôn thấy biết ơn chị mình về điều ấy...

 

Thương Ba quá, càng nhớ càng thấy thương, càng thấy se lòng vì nghĩ mình chưa làm được gì cho Ba được vui lòng mà cứ khiến cho Ba phải buồn phiền lo lắng cho mình ...

 

 Bây giờ cuộc sống đầy đủ hơn xưa nhiều. Kem đánh răng thơm phức đủ loại, con gái tôi chọn mua về cho mẹ dùng. Tôi quả là quá có phước, tôi nhớ Ba, ôi phải chi Ba còn sống bên đời.

 

 Khi đi gần đến cuối đường đời mới hiểu được lòng cha mẹ, chỉ cần con cái sống bình yên, an ổn vui vẻ là lòng cha mẹ đã được vui rồi.... Chỉ bấy nhiêu thôi mà không dễ có được, bởi còn nghiệp nợ quá dày nên điều mình không muốn cứ phải xảy ra. Cho nên nên Phật dạy: "Tu là cội phúc". Hiểu được điều này nên kiếp này phải gắng mà tu...

 

Vu Lan này tôi không đến chùa cúng lễ. Tôi cũng không có thời gian để trì kinh cầu nguyện cho Ba Má, Ông Bà.

 

Thương yêu này tôi cất sâu trong trái tim mình. Thương yêu này tôi hướng lên đất trời tôi cầu nguyện.

 

Dẫu lòng còn lắm sân si, tâm còn phiền não, nhưng tôi cũng dần ngộ ra được nhiều điều để bớt gây thêm nghiệp chướng.

 

Tối nay, nhìn lên bầu trời mênh mông những vì sao lấp lánh, tôi viết những dòng này chia sẻ chút tâm tư. Tuổi về chiều tôi vẫn luôn cứ chạnh lòng khi nhớ đến Ba, hẳn là Ba đã về trời nhưng hình bóng người mãi mãi trong tim tôi đến hết đời này.

 

Cầu mong nơi chốn xa xôi ấy Ba được thanh thản bình yên

Cầu mong thế gian mọi sự an lành.

 

Thái Thanh

( Sài Gòn. Mùa Vu Lan)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Mười Một 202510:13 CH(Xem: 782)
Đêm qua bão đi ngang qua Qui Nhơn. Mưa to lắm, gió phần phật rít lên từng cơn mưa theo tiếng hú của mùa dông bão. May quá, tôi đã về nhà bình an. / Mấy ngày đi bụi, bù lăn bù lóc dầm mưa dãi nắng bên ngoài tôi sốt rồi. Hôm qua đầu choáng váng, nhức đau cả toàn thân; tôi ghé trạm xá đo huyết áp nhưng huyết áp không sao mà tôi sốt lên đến 40 độ... Là tôi đó, cái tuổi 60 đã già rồi mà lại không ở yên một chỗ cứ thích rong chơi. Đêm nay, tôi trùm mền nằm nghe bão dông, tôi lạnh đến run người. Thành phố lại bị cúp điện, điện thoại hết pin không thể sạc được, tôi nằm chờ trời sáng.
21 Tháng Mười 202512:14 SA(Xem: 2345)
Gặp gỡ trò chuyện với hậu duệ của cụ Mai Khắc Đôn, nghe kể một vài kỷ niệm về Hoàng Phi Mai Thị Vàng (Vợ vua Duy Tân, con gái của quan thượng thư Bộ Lễ Mai Khắc Đôn
13 Tháng Mười 202510:35 CH(Xem: 3002)
Duyên ngộ giữa tôi và Thụy Khuê lạ lùng như một sự ngẫu nhiên được an bài sẵn, chỉ đợi ngày tháng chín muồi là lóe lên như sao băng. Sự hiểu biết của Thụy Khuê, với tôi bắt đầu từ năm 2 đại học, hồi đó tôi khá mù mờ về văn học Việt, ngoài hai cái tên nổi tiếng đến mức quen thuộc là Nguyễn Huy Thiệp và Bảo Ninh thì tôi không đọc ai, đúng hơn là mấy ông thầy, mấy đứa đàn anh khóa trên chỉ nói về hai người đó với sự ngưỡng mộ tới cuồng tín. Tôi kén văn học Việt bởi sự khó chịu ăn vào máu thuở học sinh, suốt ngày phải đọc mớ văn học cách mạng mà vẫn phải cố khen, tán láo để lấy điểm cho bài thi, đợt thi vào khoa viết văn, tôi lại phải ca tụng Chí Phèo của Nam Cao dù tôi đọc truyện đó tới phát ngán, nói thẳng, đọc xong tuyển tập Nam Cao, tôi thấy tay nghề viết của ông chỉ ở mức trung bình khá, văn thô, trần trụi, tả thực nhưng ngôn ngữ chưa sắc, thiếu biến hóa, tầm nhìn vẫn mơ màng, thành ra hồi đi học tôi chỉ đọc phần văn học nước ngoài, cứ dính mắt vào văn học Việt là buồn ngủ...
13 Tháng Mười 202510:11 CH(Xem: 2626)
Viện Bảo Tàng The Getty toạ lạc tại thành phố Los Angeles, CA, USA. đã tổ chức một buổi triển lãm hy hữu kéo dài từ tháng 6 đến 28 tháng 9 năm nay, 2025. Buổi triển lãm có tên là "Queer Lens" tập trung vào chủ đề Lịch Sử Nhiếp Ảnh của Người Đồng Tính là một cuộc trưng bày thật đặc biệt và vĩ đại của Viện Bảo Tàng to lớn và nổi tiếng ở Nam California, Hoa Kỳ này. Hơn 270 bức ảnh thể hiện những biểu hiện về giới tính và tình dục qua hai thế kỷ đã xuất hiện như một khiêu khích mà chỉ Viện Getty mới đủ can đảm để dàn dựng. Phải mất gần 6 năm để chuẩn bị, sưu tầm, cùng những cố gắng và nỗ lực của nhiều người, buổi triển lãm mới được ra đời.
13 Tháng Tám 20252:40 SA(Xem: 5292)
Thời còn học Trung học, nhỏ là con bé chúa mơ mộng. Chỉ cần một chiếc lá rơi, một vạt nắng bên hiên nhà hay một cơn mưa bất chợt tình cờ cũng làm chao động tâm hồn đa cảm của nhỏ và cho nhỏ có một giấc mơ đẹp... Trường nhỏ học là trường Nữ Trung Học nằm sát biển nên rất nên thơ và đẹp. Ngồi bên song cửa sổ lớp học, nhìn ra sân trường có hàng dương liễu xanh cao vút rung đùa theo gió thổi vi vu. Có thể nhìn thấy biển xanh lấp lánh dưới ánh mặt trời và những cánh buồm xa xa tận tít chân trời thênh rộng.
26 Tháng Bảy 202512:13 SA(Xem: 5143)
Hồi mình sinh con gái bé Kim, rút kinh nghiệm từ đứa con đầu lòng là cu Vũ mình bị tắt sữa đến áp xe vú. Đến đứa này sữa cũng căng đầy mà không bị gì cả, con bé bú trực tiếp vú mẹ no nê.
29 Tháng Năm 20251:06 SA(Xem: 7589)
Ở đâu tôi không biết chứ ở làng quê tôi, điều này đến thế hệ mình ít thấy được duy trì cách gọi này. Thôi thì con cái họ, họ cứ gọi tên cũng được, không sao! Nhưng với người khác nhất là anh em họ hàng nhưng họ lớn tuổi hơn mình thì cần lưu ý cách xưng hô cho lịch sự, dễ nghe để hiệu quả giao tiếp được tốt hơn.
20 Tháng Năm 202512:46 CH(Xem: 8681)
Tin anh Trần Hoài Thư mất đã được nhà thơ Phạm Cao Hoàng thông báo cùng bạn bè đúng một tháng sau ngày chị Nguyễn Ngọc Yến, người vợ dấu yêu của anh ra đi (27-4-2024), vào sáng ngày thứ Hai 27-5-2024 cũng là ngày lễ Chiến sĩ trận vong (Memorial Day) của Hoa Kỳ. Một trùng hợp thật ngẫu nhiên. Nhà văn nhà thơ Trần Hoài Thư là một sĩ quan thuộc QLVNCH ngày xưa và khi định cư ở Mỹ, anh cũng là một chiến sĩ trên mặt trận văn hóa, đã cùng anh Phạm Văn Nhàn, một đồng đội và bạn văn thời trước, xuất bản tạp chí Thư Quán Bản Thảo và thành lập nhà xuất bản Thư Ấn Quán với chủ trương khôi phục và vực dậy di sản văn chương miền Nam. Nay thì người Chiến sĩ ấy đã trận vong. Thật buồn!
18 Tháng Năm 202511:27 CH(Xem: 9525)
Ngày 06.05.2010, cách nay 15 năm, tôi mất một người bạn thân và quý ở Hà Nội. Đó là anh Hoàng Cầm. Hoàng Cầm và Thái Bá Vân là hai người bạn HN mà tôi có tình thân và quý mến từ những năm 1990. Tình cảm này đã gây trong tôi những xúc động sâu xa khi mất đi các anh. Tôi không làm Thơ theo lối “khóc bạn” cổ điển. Những bài Thơ viết về các bạn đã mất là những cảm xúc của một tình bạn tuy không gian cách xa, nhưng rất gần gũi trong Tình, trong Thơ.
28 Tháng Tư 20258:55 SA(Xem: 10978)
Sau 30 tháng 4 năm 1975, tôi chơi thân với nhỏ Ca. Hồi ấy nhà trường ra thông báo yêu cầu mỗi học sinh phải tự viết lý lịch cá nhân để nộp cho trường./ Đó là lần đầu tiên tôi cầm bút để viết lý lịch, năm đó tôi đang học lớp mười. Tôi tưởng giúng như lưu bút, viết thật ý tưởng về mình thích những điều vẩn vơ mơ mộng thời con gái vv... Nhưng thực tế thì không như vậy, vì trong lý lịch buộc phải khai rõ về cả cha mẹ mình./Nhỏ Ca viết xong lý lịch nó ghé mắt nhìn vào lý lịch của tôi rồi la lên: -Thành phần gia đình mầy phải ghi là "Bần cố nông" như tao nè! / Tôi nhìn sang các bạn chung quanh, ai cũng cùng rập khuôn ghi thành phần gia đình là bần cố nông. /Tôi thấy từ lạ quá, tôi không hiểu mặt ngớ ra./ Nhỏ Ca giải thích: -Mầy phải điền là "bần cố nông" thì mấy ông cách mạng khỏi bắt ba má mầy hiểu chưa.