- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGƯỜI TÌNH GIÀ CỦA EM

28 Tháng Bảy 20219:48 CH(Xem: 10921)
                        
Ông lái đò giờ đây già yếu lắm - photo Quy SG
"Ông lái đò giờ đây già yếu lắm" - photo Qúy SG

 

Nguyễn Thanh Sơn

NGƯỜI TÌNH GIÀ CỦA EM

 

Một buổi chiều ảm đạm, đầy sương. Hai chúng tôi ngồi nhìn biển, một màu xanh tít tắp gợi lên một nỗi niềm thăm thẳm, xa xăm. Vài chiếc lá me phai rơi đậu trên mái tóc em. Gương mặt em chiều nay buồn ảm đạm như chiều nay, đầy mây và gió lạnh. Em thẩn thờ nhìn vào góc vắng và buồn . Buồn trong đôi mắt và buồn trong cái nhìn của em. Em bảo em lạnh, anh đưa em về.

                                                                            

Tôi lặng nhìn em và cái buồn lây qua tôi. Tôi ngước nhìn bầu trời đầy mây, sương chiều và gió lạnh. Ừ về.

 

Em đẩy cửa xe, ngồi vào chiếc ghế bọc nệm, bên cạnh tôi. Tôi mở công tắc, tiếng động cơ xe mercedes siêu sang rền rỉ rồi rướn nhẹ trên con đường đầy sương chiều.

 

Căn phòng vẫn như cũ, gọn ghẽ và đẹp. Bông hồng cắm trong chiếc bình cổ vẫn còn đọng vài giọt nước như từ lúc tôi đưa em đi. Em ngồi và lặng lẽ uống cạn ly rượu vang tôi vừa rót mời em. Chất rượu gây cho em niềm hưng phấn, gương mặt em hồng hào bởi ngọn nến sáng lung linh thổi bừng vào.

 

Rượu hay vì ngọn nến sáng linh linh, bập bùng. Tấm thân em căng phồng nhựa sống. Vài hớp rượu, em say. Em quờ quạng tìm lấy tôi. Tôi dìu em sang phòng bên, đặt em nằm gọn ghẽ trong chăn. Mong em yên ấm trong đêm nay.

 

Tôi bước ra và ngồi vào chỗ em vừa ngồi, uống vào chỗ mà môi em còn nồng ấm.

 

Tôi ngồi đó cho đến sáng hôm sau. Em lặng lẽ rời đi tự lúc nào, để lại lời nhắn nhủ Tạm biệt anh, người tình già của em.

 

Ánh nắng ban mai dọi vào căn phòng, cái nóng lóa mắt khiến tôi choàn tỉnh dậy, nhìn tờ giấy được đặt cẩn thận trên bàn tự bao giờ. “Tạm biệt anh, người tình già của em!”. Nét chữ mềm mại như con người em từ buổi tối hôm qua.

 

Tôi chưa gặp lại em kể từ đêm hôm đó, vắng bặt tin nhau. Tôi không biết tin tức gì về em, trên facebook, messenger hay cuộc gọi nào đó. Tôi mang hình ảnh em vào tâm tưởng, ở một góc khuất nào đó trong vỏ não, trong trái tim già nua, cũ kỷ của riêng tôi.

 

Em tạo cảm xúc cho tôi, em mang đến cho tôi hình ảnh em tuyệt vời lẫn tuyệt vọng. Chao ơi! Tôi nhớ em biết dường nào.

 

Tôi thật già nua, cũ kỷ. những khát vọng thầm kín trong em, những nỗi buồn mơ màng ẩn chứa trong ánh nhìn ướt át, trong đôi môi mòng mọng ngây thơ, như đóa hồng còn đọng hơi sương, cắm trong lọ của ngày hôm  ấy. Tôi biết, tôi ngẩn ngơ thơ thẩn vào niềm khát khao trong đôi tay quờ quạng của em như muốn chụp lấy một khoảng không mơ hồ đầy sức trẻ trung, em chới với trong làn sương mỏng manh chưa thỏa mãn trái tim ướt át , thèm muốn của người đàn bà trong em.

 

Nhìn thân thể em căng tràn sức sống. Đôi môi, đôi mắt , làn da trắng ngần trong sáng lung linh bởi ánh sáng ngọn nến chập chờn ảo mộng, chiếc áo lụa mỏng tanh ẩn hiện dưới làn da rạng ngời son trẻ. Em xinh đẹp biết bao, em thiên thần biết bao. Em như vì sao sáng lóng lánh trên nền trời xanh ảo vọng. Tôi chới với trong khoảng không mơ hồ, mênh mang đó.

 

Em là báu vật mà trời đã ưu ái ban tặng riêng tôi. Tôi nâng niu gìn giữ trong tâm khảm. Tôi chỉ muốn ngắm từ xa, đăm đắm mà nhìn, xót xa mà gửi, căng đôi mắt mà trông mong với một thái độ trân trọng xiết bao.

 

Em nằm đó, như viên ngọc sáng lóng lánh, che khuất cả một vòm sao xa xôi kia, lu mờ vạn vật chung quanh tôi. Ôi chao ơi! Ngôn ngữ của tôi quá cạn kiệt, quá nghèo nàn, quá thiển cận, quá dung tục nên không thể diễn tả hết vẻ đẹp trong sáng, vẻ đẹp mơ hồ khó nắm bắt.

 

Em biết không. Lúc đó đã quá nửa đêm, có thể vì men rượu thấm vào mờ mịt lý trí tôi. Tôi xán lại gần em, rất gần, nhìn trâng trâng vào khuôn mặt tuyệt vời của em. Tôi cúi xuống rất gần, rất gần đôi môi tôi như sắp chạm vào hơi thở thơm mùi nho chín phả lên từ đôi môi mịn màng của em. Chợt tôi khựng lại, dừng lại cái hành vi thô thiển đó, lùi ra xa như kẻ trộm ăn cắp trái cấm sắp sửa bị bắt quả tang, lùi ra xa như sắp rơi vào hố thắm tình yêu.

 

NGUYỄN THANH SƠN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tư 201710:53 CH(Xem: 28673)
Sau khi phần I, Én Liệng Truông Mây, được nhà xuất bản Trẻ Sài Gòn phát hành năm 2014, tôi bắt tay viết tiếp phần II của trường thiên TÂY SƠN TAM KIỆT, tức Nhất Thống Sơn Hà. Cuối năm 2015, Nhất Thống Sơn Hà đã được đại công ty Amazon của Hoa Kỳ in và bán khắp thế giới qua hệ thống Internet. Thông qua một loạt các buổi ra mắt sách tại các tiểu bang Florida, Pennsylvania..
09 Tháng Tư 20173:24 CH(Xem: 27359)
"Đúng 50 năm kể từ số báo cuối cùng của Tình Thương, một tin vui đến từ Thư Quán Bản Thảo, trong một nỗ lực phải nói là phi thường, qua hệ thống interlibrary loan, anh Trần Hoài Thư đã hy sinh rất nhiều công sức và cả tốn kém tiền bạc để có thể sưu tập lại được gần trọn bộ báo Tình Thương, đồng thời cũng qua bộ Tình Thương, 11 chương sách tác phẩm Nuôi Sẹo của nhà văn Triều Sơn đã được phục hồi..." Ngô Thế Vinh
12 Tháng Hai 20172:13 SA(Xem: 27367)
Không thể có một Vũ Huy Quang thứ nhì trên đời này, dù là trong đời thường hay khi cầm bút. Bởi vì, anh độc đáo một cách tự nhiên, cả trong giao tiếp lẫn chữ nghĩa. Khi ngồi nói chuyện với anh vài câu, bạn biết ngay không mấy ai có nhiều kiến thức sách vở như anh, nhưng cái nhìn luôn luôn mang theo nhiều chất vấn, nêu lại rất nhiều vấn đề không mấy người nhìn thấy.
30 Tháng Giêng 20172:36 SA(Xem: 25400)
Người ta bảo rằng Mahatma Gandhi có một khả năng thuyết phục tuyệt vời khi giúp cho người dân Ấn Độ nhận ra rằng vận mệnh của kẻ cầm quyền đang nằm trong chính bàn tay của họ, chỉ cần quăng đi nỗi sợ hãi họ có thể đối diện để nói chuyện sòng phẳng với chính quyền. So với VN ngày nay, số phận dân tộc VN cũng thế. Có thực sự đáng tiếc là chúng ta không có một Gandhi không?
09 Tháng Giêng 201712:12 SA(Xem: 26750)
Mỗi buổi sáng khi sương mù còn là một biển hơi trắng xoá chưa tan biến trên khắp vùng Missouri City, khi sân chơi mênh mông của ngôi trường tiểu học địa phương đối diện với cái địa chỉ văn chương Blue Ridge 1802 còn hoàn toàn vắng lặng, khi cách đó 5 dặm đường đồng, nhà thơ trẻ Hoàng Ngọc Ẩn, người hàng xóm Việt Nam còn ngủ vùi sau một ngày làm việc ở các tiệm sách nhạc mới mở dưới phố, nhà văn Mặc Đỗ đã một mình thức dậy.
18 Tháng Chín 20167:54 CH(Xem: 31073)
Bài viết "Con Đường Mặc Đỗ Từ Hà Nội - Sài Gòn Tới Trưa Trên Đảo San Hô" hoàn tất ngày 20.06.2015, biết nhà văn Mặc Đỗ không dùng internet, qua Priority Mail tôi đã gửi ngay tới Anh một bản in, tôi nghĩ Anh cũng đã nhận được và đọc bài viết ấy. Thỉnh thoảng tôi vẫn có dịp nói chuyện điện thoại với anh, vẫn một Mặc Đỗ giọng nói còn sang sảng và tinh thần thì rất ư là minh mẫn.
19 Tháng Bảy 20162:38 SA(Xem: 32865)
Trên đám mây có khuôn mặt của người mình thương / Ký ức tuổi nhỏ của em gắn liền với cái hàng ba. / Bây giờ chắc không ai biết “cái hàng ba” là gì? Đi đâu rồi em cũng trở về với cái hàng ba.
30 Tháng Tư 20161:32 SA(Xem: 36690)
"Thảm kịch của dân tộc Việt suốt hơn 70 năm qua phần nào khởi nguồn từ sự thiếu hiểu biết chính xác về Côn [Hồ], cũng như Đảng Cộng Sản Việt Nam, và ngay cả cái học thuyết dịch sai thành “Cộng Sản,” của “Mã Khắc Tư.” Nói rộng hơn, sự hận thù, phân hóa giữa các giai tầng, phe nhóm Việt phần lớn do sự cận thị lịch sử mà ra: chúng ta đã phải chia phe phái bắn giết, hận thù, chửi rủa nhau suốt bao thập niên, đúng hơn hàng chục thế kỷ qua, cũng chỉ do bị nhiễm độc bởi những ngụy sử, do tài liệu tuyên truyền tinh vi của nhiều phe nhóm, chính quyền và cường quốc tạo nên; hoặc do những người thiếu kiến thức, lại tham vọng bắt lịch sử phải uốn quanh “chiếc giường tên tướng cướp trên lưng” mình." (NGUYÊN VŨ)
27 Tháng Tư 201611:25 CH(Xem: 32581)
Nổi buồn ngay cả không thể neo đậu vào những chiếc áo chemise trắng của ba tôi, vào hàng nút áo đã bị cắt rời khỏi khuy áo, mà mới đó chỉ hơn 60 ngày trước, và suốt trong 60 năm chính tay mẹ tôi đã cẩn thận và âu yếm cài từng chiếc nút áo vào khuy áo?
04 Tháng Tư 20161:35 CH(Xem: 29391)
Từ nhiều năm nay trước khi lên giường ngủ, tôi phải uống ba loại thuốc an thần một lúc. Ngày Đinh Cường còn, chúng tôi thường trao đổi nhau về tên vài loại thuốc trị chứng mất ngủ này. Anh có uống thử, nhưng rồi vẫn trở về với Ambien 5mg, dù thuốc chỉ giúp anh chợp mắt vài ba tiếng, không ngủ lại được.