- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BÊN LỀ GIẤC MƠ

02 Tháng Bảy 20217:20 CH(Xem: 12920)


Nguyễn Thanh Huyền (1)
Nhà thơ Nguyễn Thanh Huyền
thơ  
Nguyễn Thanh Huyền  
BÊN LỀ GIẤC MƠ  


 

THÁNG NĂM

Tháng năm gầy, mẹ kể chuyện giáp hạt

Cây đòng nép thẹn mùa

Vay một lãi ba, mắt đêm trắng dã

Nhưng câu thương chín từ năm để tóc đuôi gà.

 

Tháng năm nghẹn, nỗi nhớ thắp lửa vào tim

Lời mẹ kể "trái mùa, nước nhảy qua đường"

Đời người tuột trơn

Nhưng "khéo ăn thì no, khéo co thì ấm"

Dù thế nào tháng năm cũng ngát mùa Sen

 

Mẹ ơi, tháng năm này bỏng nóng ngực gió

Làng ta thở hắt

Rát cong mật tre

Còn ngoài kia, thế giới dịch lan tràn

Người người thất nghiệp, nhà nhà cửa đóng then cài

Lòng người màu phai

Nhưng giữa lấm lem, nhập nhoạng

Vẫn hiện hữu bao thiên thần

Mẹ thường bảo "sông có khúc người có lúc", tin yêu luôn có thật

thiện thắng tà và người tốt bền, mạnh như cỏ đó thôi

... và tất thảy khi cạn cứ "tra dầu", lửa sẽ đơm bông

 

Xoè bàn tay con đếm tháng, năm

Nhưng năm tháng này chẳng giống năm tháng xưa

Con như cây lúa quê mình, chỉ khác tháng năm rồi mà mãi đòng non

Đòng cười thơm nắng

Trĩu vàng tháng năm

... Con co mình, tháng năm con nằm giữa

Mà xung quanh vắng cả thế giới...

cho con dựa bờ mẹ

se sắt lắm, nhưng con thức cả trong mơ

Nghe mẹ kể chuyện tháng năm

bằng lời ru ngược gió, nghịch nắng

từ dòng mát cưỡi mây trắng

để câu thương ngày nào mãi phổng phao.

 

...tháng năm về.


GIẤC MƠ

Gió nưng nức ghé búp thời gian thủ thỉ, vũ trụ hoan ca chảy hội mùa ái ân

Hướng Dương sáng toả, Thược dược căng trăng tròn, Violet đằm thắm

Nơi đây, em định vị

Ghim trái tim tôi vào trộn rộn

Chú dế bờ non vểnh râu thu sóng chuyện tình mừng rơn va cánh kêu "tuýt tuýt, tuyệt tuyệt"

Nhưng chẳng hiểu tôi yêu em nhiều

như non tơ rẽ đất phồn sinh

cát nghiêng bồi lấp lánh

khí thở, nước mát lành...

Ấy vậy, cuộc sống khác gì giấc mơ em có biết

Như lý thuyết suông cho hình hài mộc

Cởi, để buộc

Cởi, có ở trong nhau?!

Nén để nhiều

Hay nhiều do rỗng

Và nhớ để quên

hay quên để nhớ nhiều hơn

Xa nhau tình cảm có bình phương?!

hay sẽ khai căn giảm độ nồng

Cuộc sống đa mệnh đề

...nhưng nhận định cho tình yêu là phiếm nhã?!

Ngoài kia, bão tố êm như nhung, ngọt như đường dễ lịm say, trơn trượt

Gió nghịch mùa bện ngực, len lỏi cuốn em trong giấc mơ

Nắng cộng hưởng bùa tôi bằng thần chú sợi vàng

Tách em ra khỏi tôi, vén bức tranh địa đàng thơm hôi hổi

Tôi níu mùa, đêm gầy rạc

Tháng ba cạn, hoa Gạo đỏ tim rơi khỏi ngực...

Giấc mơ thiên đi

... Ở nơi xa ấy hạnh phúc tròn đầy

... Xin ổn cho em, bằng những tôi yêu.

 

 

Câu thơ em viết không liền mạch

Cho những gập ghềnh nỗi nhớ tháng ba.

 

 


QUÊ ƠI, MAI CON VỀ

Mai con về
ngược miền thơ ấu
cây đa già, cổng làng, giếng nước
những khóm tre ngà, cánh cò chao và chiều gió hát
con đường gạch lát nghiêng cong…

Mai con về
ngược miền ký ức
bóng cha áo tơi đổ dài ngả cày ngập nước
dáng mẹ nón mê còng lưng nhổ mạ mưa phùn
một thuở quê nghèo lam lũ đồng chiêm…

Mai con về
miền nhớ thương mong mỏi
người đi nhạt nhòa bóng hình trở lại
con về tạ lỗi Tổ tiên
nhang khói rỗng chiều

Mai con về
lại được nghe tiếng ếch gọi bạn tình da diết
nghe tiếng chó đàn nhạc trưởng cắn bóng đêm
nghe canh ba tiếng gà gọi mặt trời lên
nơi phương xa ấm áp và cồn cào nhung nhớ

Quê ơi, mai con về
chín mọng cội nguồn, thơm thơm tình nghĩa!

 

 

 

TIM MẸ

Tìm mây trắng đậu bếp mẹ

Tìm bước chân hằn mùa lam lũ

Mùa nước trèo qua đường

Tìm ầu ơ thơm nồng sữa

Con về, thấy chú cá lười rửa mặt

chim sâu quên cách hót

đàn gà lạc đàn nháo nhác

nắng thở dài se sắt

gió mất phương chua chát

...từng centimet đất vườn nâu rêu

 

Những người cháu lem luốc gọi bà

Những đứa trẻ phong trần ngơ ngác tìm mẹ

Con kêu trời đền tội

Trời lặng thinh gieo mây một màu vô ưu vân vi

Bố nghẹn, mưa bão cứ trào khoé mắt

Bữa cơm trước còn đã mốc, giờ cùng ăn

Nửa gửi bà theo khói hương bay lên

Nửa ngấm dạ nghĩa tình ở lại

... tôi thương bà, thương tôi

 

Trời đông khoác áo mùa đông

Bố làm cha, làm mẹ, làm bà, làm ông

Có chuyện tình 53 năm son sắc

vằng vặc trăng

vời vợi sóng

Nhìn ảnh mẹ, nèn ngực, dằn lòng bố bảo, tôi không khóc nữa

Mà mình ơi, chênh vênh lắm

Tôi gượng gắng lo

...nhịp đập tình rộng dài lịch sử

...con ngược miền nhớ

...bóng mẹ trong câu phật

...con kính yêu mời về.

 

 

NỖI NHỚ THÁNG BA

Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ tháng ba

Dịu nhẹ thôi mà sao tha thiết thế

Mật bưởi dậy thì, hoa xoan thẹn thùng ấp màu yêu

Ngõ xưa lao xao màu áo cưới

Con đường làng khấp khởi sóng đôi.

 

Có niềm riêng nào hanh hao như tháng ba

Nắng đói, gió đỏng đảnh nghiêng tai giỡn

Chuyện chúng mình trích đoạn diễn

Nhân vật trong phim khó giống thật

... ngõ nhỏ "mít ướt" hoa xoan...

 

Chẳng phải cố tình nhưng cứ mãi vấn vương

Nỗi nhớ tháng ba rong ruổi theo em trăn trở từng con phố

Nhắc nhớ tháng ba xưa cảm xúc đến lạ

Nếu mạnh dạn, em là vợ người đã là chồng

Trời gán đẩy đưa "có duyên không nợ"

Như "bút toán mở" một cộng một đâu chỉ bằng hai

Để hương bưởi thơm mùi nhung nhớ

Và hoa xoan cứ tím màu xa cách.

 

TÌM LẠI

Con tìm về miền quê lục ký ức thời gian,
con đê có nắng trải vàng, có tiếng gõ vách thuyền đánh cá trên sông.
đất mẹ phù xa đỏ ửng những ước mơ
những cánh diều màu xanh là sứ giả tuổi thơ con và bạn con treo cánh liệng

Con tìm lại những nhọc nhằn bóng mẹ nhỏ liêu xiêu dài sườn đê lầm lũi
bụi trần quấn lên những sợi tóc mảnh, chai sạn và những gạch ngang hằn trên trán
con không hỏi những giọt mồ hôi đượm tình rơi vào miền đất hứa của ai
hay những thổn thức trong đêm sợ mai mưa gió đẩy những hạt thóc mầm trôi theo dòng nước lũ

và những ân cần gửi con trẻ chiếc chăn hồng trong cái rét mùa đông.

Con biết, Mẹ và Bà, những bông hoa giản dị với ước mơ bình dị như bao người mẹ khác ở miền quê này
ôi tình mẹ và những thất bại, thành công của con trên dặm đường xa ngái
con tìm lại khoảng trời mơ ước khát vọng và sinh lực từ miềm đất thân thương
con đã khóc và ngẩng cao đầu đón ánh nắng quê…

 

 

ĐÓI NHỮNG MÙA THƯƠNG NHỚ

Đất mẹ, nơi đon mạ thâm bầm chết nửa vẫn ngẩng lên màu lúa

nơi những đêm hanh luống cầy của cha xô nghiêng gối vụ cho mùa 

nơi mẹ uốn cong điệu ví thành nôi lụa em nằm say giấc ngủ

nơi những chàng trai quê vỡ giọng cất lời yêu mọng như trinh nữ chưa một lần dục  tình dù chỉ trong mơ…

 

Em đã xa, quay mặt vào thương nhớ như sóng đánh phũ bờ vỡ ánh trăng tròn đầy khâu từ nước mắt mặn mồ hôi cha đổ

lỡ khất lời từ tạ, treo câu van nài khứ hồi vào giấc mộng ngàn năm

trái tim em là máu hay thủy ngân nhuốm đỏ mà không thấy nao lòng rưng rức, cồn cào?

Có giật mắt liên hồi, nóng mặt khi ai đó chạm vào hai chữ thân thương

có vội vã thẹn thùng cất đi tháng năm bạc mòn còn thơm mùi rơm rạ

tình cha, nghĩa mẹ, nơi anh hiếu thảo như củ khoai chín thơm lừng mùi nắng

sẽ chẳng là gì, dù kí ức đong bằng những giá xa xỉ …

chỉ là ma đói trong ngày rằm tháng bẩy gió dông

ta khước từ nhau mà phía bên sông câu hò vẫn réo rắt khản giọng

 

Ôi giấc mộng của kẻ hát rong ngập bụi đời ố nám, tả hữu nghênh liệt hoan hỉ mà thẳm sâu ngực trái bầm đỏ…

về đi, úp mặt vào thương nhớ

bát cơm cháy ngầy ngậy, miếng cà sổi còn cay mũi

nơi mẹ kể câu chuyện cha đánh trận, bom phá rừng nát vụn nhưng không giãn nổi trái tim yêu

 

Về đi, đong đầy những mùa yêu dấu, được khóc như đứa trẻ thèm sữa

vui như thôn nữ trảy hội, cười như lão nông được mùa

về đi, chẳng ai lớn nổi khi không khát yêu và đói những mùa thương nhớ!

 

 

BÊN LỀ GIẤC MƠ

Gió run vai

xoa ngực

khỏa môi khát hôn

sấm rền xa gọi mùa trổ đòng

như nhắc lại thời ba mẹ ướm trò dâu rể

ấy thế mà có anh.

Chuyện xửa xưa lạc vào mắt xanh

ngàn sao đợi sáng

anh và em như chưa từng lỗi hẹn

tóc ngắn, dài thèn thẹn bện nhau

bện thanh xuân mơ mộng

rúc rích con đường làng có ánh trăng theo ta lịm khuya

Ngày cũ trôi xa bờ cổ tích

chuyện chúng mình đâu giống tình mẹ cha

lời thánh ca mãi không trổ hoa

bút tình có bao giờ cạn mực

những đoản khúc dở dang trên trang giấy em phơi ải chuyện mình

Sóng dâng lên cồn cào, sóng sao không vỡ

gác ta bên lề giấc mơ

ngực gió...

 

NGUYỄN THANH HUYỀN

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 92494)
N hạc sĩ Nguyễn Đức Quang, một trong những người sáng lập Phong Trào Du Ca Việt Nam hồi thập niên 1960, vừa qua đời lúc 4 giờ sáng ngày 27 tháng 3 nhật tại California, Hoa Kỳ, thọ 68 tuổi.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 78521)
M ỗi lần trước khi trở lại miền Trung, điều tôi thường hỏi: ngoài đó bây giờ mưa hay nắng. Lần này cũng thế, người em tôi vừa từ Huế trở về sau hai mươi ngày công tác nói: trời đang nắng và thành phố đầy hoa phượng, hoa sen. Bây giờ ngoài đó mùa hè và tôi nhớ tới không khí oi bức trong những chuyến đi cũ vào những thời gian đầu mùa hè: hoa phượng đỏ trên những ngọn cây, hoa sen nở đầy trong hồ Tĩnh Tâm, chung quanh trường thành, những trái nhãn nhỏ sai trên ngọn cây trong Thành nội.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 91183)
G he chòng chành giữa dòng nước, tôi sợ hãi ngồi bám chặt mạn thuyền, mắt láo liên nhìn trời đêm sáng lờ mờ ánh trăng mười chín. Chúng tôi ngồi dồn đống trong khoang thuyền. Hai tên đàn ông to người chèo ghe gõ nhẹ trên mui báo hiệu đã đến nơi tạm an toàn, chúng tôi có thể cử động đôi chút. Người chèo mũi vén tấm lá che mui nhìn vào.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 82079)
C húng tôi tới thị xã Cẩm Phả vào hồi mười giờ sáng. Một cơn mưa bất thường ập xuống, làm như trời cũng cảm được lòng người, nhỏ những giọt nước mắt của trời để làm chất xúc tác cho những giọt nước mắt của người có dịp tuôn trào.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 75420)
Ở mức độ cao hơn một tiểu thuyết khiêu dâm, Florence Dugas dẫn người đọc tiến dần đến chỗ thưà nhận nỗi đau và sự chối từ hiện hưũ, mà nguyên nhân bắt nguồn từ một tuổi thơ bất hạnh. Viết thẳng tay bằng một văn phong sống sượng - nhưng không trơ trẽn - Florence Dugas, với tự truyện Thống Muội , đã bóc trần mọi tình huống, gây xót xa, băn khoăn, trăn trở nơi người đọc. Là giáo sư kịch nghệ của hàn lâm viện kịch nghệ tại Pháp, cô cho xuất bản Thống Muội năm 1996, lúc 28 tuổi.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 77786)
C uộc phỏng vấn Cổ Ngư, Thận Nhiên, và Đỗ Lê Anh Đào với những tiêu đề: "Trở về cùng nhịp thở đất nước; Thơ, con đường ngắn nhất ; Việt Nam, không chỉ là một cuộc chiến" đã được Hợp Lưu thực hiện...
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 82085)
"Tôi mang đất nước tôi trong tim như một chàng trai mang chiếc bào thai đôi. Đó là sự nối kết dị thường. Nối kết với quê hương tôi và vì vậy bào thai đôi này phải được che đậy, bóp nghẹt, công nhận và cũng đồng thời bị từ chối. Thế là ta mang nó như mang một đứa trẻ đã chết. Sự nối kết dị thường buộc tôi phải có mối quan hệ với một đất nước khác.
24 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 88006)
N gay sau khi tỉnh dậy, Aisawa đã đi tìm bố mẹ và những người thân của mình. Mỗi ngày cậu bé đều để lại lời nhắn trên giấy: “Con sẽ đến vào 11h ngày mai, xin hãy đợi con. Con sẽ đến vào ngày mai”. Những dòng chữ nhắn nhủ của cậu bé này đã khiến cho bất kỳ ai dù là cứng rắn nhất cũng phải rơi lệ.
23 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 84580)
B ắt chước nhà văn Song Thao, tôi dùng vỏn vẹn chỉ một chữ, làm tựa đề cho cuộc trao đồi này. Nhà văn Song Thao cư ngụ cùng thành phố với tôi, mặc dầu chẳng “cách hai đoạn đường dài”, mặc dù không “cách nhau một dậu mồng tơi”… nhưng gạt bỏ vấn đề địa hình nhiêu khê nọ, chúng tôi luôn gần kề trong gang tấc, bởi giản dị, chúng tôi cùng táy máy “vọc chữ” dưới ngôi nhà chung: Văn chương. Lần chuyện trò này, hình thành do hai điều: Thứ nhất, những người bạn phương xa của tôi vẫn thường dọ hỏi: Song Thao là ai? Thứ hai, cách đây mấy hôm, nhà văn chung “phường khóm” với tôi đã vừa in xong cuốn Phiếm số 9. Để câu chuyện đi gần với tinh thần “vui thôi mà” của cố thi sĩ Bùi Giáng, tôi tránh hỏi tới những vấn đề nặng nề, nghiêm trọng của tình hình đất nước. Hy vọng những người từng tủm tỉm cười khi đọc Phiếm, sẽ hay biết đôi điều về tác giả, vốn kín tiếng nhưng rất sung (hiểu ở nghĩa viết mạnh). Hồ Đình Nghiêm
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 117547)
H ình như tôi bắt đầu yêu anh. Rất mơ hồ, nhẹ nhàng. Thật lạ lùng khi tôi không muốn ngăn chặn sự phát triển của tình cảm âm thầm đó, mà như còn muốn vun đắp cho nồng nàn thêm. Tưởng vô tâm mà lại như cố tình. Tưởng đùa vui mà hóa ra lại đau đớn. Mà, đau đớn thật. Và vô duyên nữa. Cuộc đời đang bình thản êm đềm bên Matt tự nhiên bị xáo trộn, bị đảo tung mọi trật tự.