- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ẢO THUẬT

13 Tháng Mười Hai 201910:05 CH(Xem: 16698)

tim duong len troi-le minh phong
Tìm đường lên trời - tranh Lê Minh Phong

ẢO THUẬT

 

Vô số rắn loe ra từ sắc đỏ vàng
độc lưỡi răng gớm riết
bóng lâu đài đổ
bay ra bầy khô dơi
đầu lâu
hốc mắt
tiền
bướm

lửa lừa mị
nghệ ảo

xương bàn tay phải tôi từ rất lâu đã gãy
trước khi cặn cáo lắng xuống
chỉ điềm báo

tự do linh hồn nơi này
thể xác bị bạo hành sao chống đỡ
lành lặn cõi khác

thoát mùi tâng bốc đi vay nợ
vạn bàn chân bị đốn
vô nghĩa con đường

dòng ảo giác vừa ngắt.

 

RỪNG BÙ NHÌN

 

Sự nhem nhúa ở ngoài da thịt
xương khớp giả dối
phân giới tính là điều bất cần

 

nhánh buồn rơi trúng thân phận
máu cháy khô không ai nhìn thấy
loay xoay tự ràng rịt vết thương


mây khép mắt rồi cháy rất xa

vài vị bắt bàn tay nước băng
gió cuốn theo cuộc lưu phiêu


sự sai lầm trong giấc mơ tôi

đóng cửa trước khi quan hệ
đôi mắt thế gian biến mất


màn đêm là biểu tượng diệu tuyệt
tóc rơm rơi trong bùn lầy
tai điếc đặc.

 

GÃ ĐÀN ÔNG TÂM THẦN TRÊN CẦU CẢNG

 

Âm kì quái dị dâng lên từ sông
cơn lũ khốn tiếp tục ăn đất nước
gã đấm vào mặt mấy tên đền bù giải tỏa
như đấm vào mặt ở chế độ phân cảnh

chiến trường trong phim trường kịch tính
phòng giải trí rẻ tiền truyền hình
vài nhà hết thời chuyển viết kịch bản


giống như chiến thắng một con muỗi
gã đóng giáo sư trí học
thuyết giảng cho vài kể đổ đốn dạ cầu


ngồi uống rượu từ hai giờ sáng
ở đâu cũng có như ma túy và đĩ điếm
khác nhau mạt hạng hay đẳng cấp


lũ bụi người hét la
cây mặt đất ngã rạp
bắn bần bật vào tim những luồn đạn


gã chỉ huy một cái chợ
khi con tàu chầm chậm ngang qua.

 

VÁCH NGĂN

 

Rồi đến lúc phải tự chôn mình trong cỗ áo quan thời đại
mặc sóng bên ngoài quát tháo theo cơn bão
nó bán rồi sai khiến mọi người phân tích

 

có gì gai góc mà tất cả nghị trường trầm tư
ruồi nhặng không ngừng bay ra từ lũ dòi lột xác
ca từ bắt trẻ phải hát bằng âm giọng vừa bể

 

đến lúc tôi chặt mình ra chui vào nồi áp suất
đơn giản nhừ mục mặc hồn gào khóc bên ngoài
bầy dã thú trên khung tranh phăng cấu xé.

 

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

 

 

 

Ý kiến bạn đọc
15 Tháng Mười Hai 20194:53 CH
Khách
... luồng đạn ...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 82186)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 92334)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 87955)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 68853)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 65870)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 62767)
Gió vi vu làm nền cho lời ca thánh: ...”Nhờ công ơn lân tuất của Chúa ta, Đấng đã từ cao cho 'Mặt trời mọc' đến thăm viếng. Và soi sáng cho những ai còn ngồi trong u tối và trong bóng chết, để dắt chúng ta trên con đường an lạc.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 79736)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 97358)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128283)
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 111454)
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.