NP phan
phiêu lãng xanh
1.
một chút phiêu lãng xanh
làm điên đảo mùa thu
cuối trời thong dong gió nhẹ
tinh tú về thăm
mùa giã biệt
2.
giọt sương hắt hiu
tình cờ rơi vào tâm thức
hờ hững giấc mơ
có một ngày tiệm cận hoàng hoa
lộng lẫy đôi bờ vô vọng
3.
tiếng lá reo vội vã
quanh một chỗ ngồi ưu tư
chút rủi may
cũng thăng hoa
thành niềm tin giấu mặt
NP phan
ở cuối con đường
có một thế giới khác với thế giới này
thế giới không có gương soi
không có ảo ảnh
người không có bóng
vật không có bóng
cỏ cây không có bóng
chỉ duy nhất mình đối diện với chính mình
chỉ duy nhất nó đối diện với chính nó
đã đi đến cuối con đường
là đi đến tận cùng của sự vật
sự trơ tráo tận cùng
sự nhố nhăng tận cùng
một biến thể khác
lờ mờ hiện ra
ở cuối con đường
tận cùng của thế giới hân hoan bi lụy
gồng mình một ngã ba
của ý thức thăm thẳm huênh hoang
hoặc không có gì cả
mọi thứ phẳng lỳ không hình thù không đường nét
không nhập nhoạng đi về
một chút hồi quang
NP phan
ĐOẢN KHÚC
đã vội tàn phai
con chim sẻ ngậm cọng buồn qua phố
khi hoàng hôn đổ bóng xuống u hoài
tiếng đồng vọng chẳng còn tha thiết nữa
đoá hoa cuối vườn đã vội tàn phai
dã tràng
tay cầm một chút lặng yên
đi qua những miền giông bão
gặp con dã tràng ngộ đạo
không còn xe cát biển đông...
mênh mang chiều
nhọc nhằn chiếc bóng phù sinh
lãng quên một chút đã mênh mang chiều
con đường nào đã xanh rêu
dấu chân phù ảo ít nhiều hư hao
mấy độ xuân thì
con sông đã bỏ cội nguồn
suối khe dằng dặc nỗi buồn phân ly
con đường khởi sự hồ nghi
khóc cho mấy độ xuân thì đã qua
NP phan
- Từ khóa :
- NP phan