- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÔNG HOÀI VÀ LÒ GẠCH CŨ

21 Tháng Sáu 201911:11 CH(Xem: 19900)



HoiAn- photo UL
Hội An - ảnh UL

SÔNG HOÀI

 

Phơ phất nắng trong cửa hàng lưu niệm

anh mua con thuyền sang bên kia sông

em ngày trước để bây giờ sau trước

một mình anh rời rạc với sông Hoài

 

như làn gió đang sẵn lòng xõa tóc

như cành cây chỉ định chỗ em ngồi

ban công ấy chừng như anh lỗi hẹn

chừng như em và phố đã giao hòa.

 

Nếu biết được anh một mình trên phố

em có tịch thu tất cả buổi chiều này?

 

Hội An 2016

 

LÒ GẠCH CŨ Ở MANG THÍT

 

Những vòi vọi cao

những rười rượi buồn

chảy vào sống lưng anh là khói

 

như pháo đài đang chực tấn công

lò gạch cũ loang tàn

- Em sẽ dịch nó là gì sang tiếng Anh?

 

Hàng ngàn vạn chiến binh chữ nhật

bổ đi trấn giữ vùng đất này

không trở lại

 

những viên gạch thiếu tuổi lửa

chẳng vì sao

vỡ nát dưới chân lò

dâng phế phẩm

hoang hoang lạnh cuối

cuộc trở về dài hơn cuộc ra đi.

 

Đã xa em vài lần trong đời

hai chúng mình cũng chưa từng hò hẹn

anh thấy mái ngói ngôi nhà em đang cháy dở

đang đun nồi lá xông hay đun nước gội đầu.

  

 

 

BA TIẾNG GÕ

(Knock Three Times)

 

Mùa đông để lại ba tiếng gõ

một tiếng gõ vào đất

đất tiết hương vị kỷ

một tiếng gõ vào cây

cây phát lộc chuông non

và một tiếng gõ vào đâu đó …

 

đâu đó

người con trai lên rừng giữ biển

người con gái kéo trăng liềm gặt cánh đồng thiếu nữ

tiếng động rầm trên đôi môi hình khoen

 

đâu đó

giấc mơ của người này sau thất bại của người kia

ánh lửa chớp lập lòe đêm giáo mác

say và cay đều lên đỉnh u trầm

 

đâu đó

trong thành phố của tôi vẫn cung điện mùa hè

tiếng rao bán cái gì không rõ nghĩa

người ta vừa xây thêm cầu vượt để giải quyết tắc đường

 

đâu đó em và phép giả mạo từ

câu thơ buộc giày tạm thời mất trí

như sực nhớ ra điều gì mà ý nghĩ lại trong veo.

 

THƠ TÌNH CHO ALPHA

 

Thức giấc đi em!

mùa thu về trên nóc những ngôi nhà không cùng chung tiếng nói

thành phố thở qua từng con đường chật

anh nhốt tuổi thơ anh trong chiếc hộp bảy chiều

 

góc phố đêm, anh cầm tay em

trăng rụng đầy người lao công đang quét.

 

Thức giấc đi em!

sáng nay tin bão về trên báo

ngư phủ ra khơi hôm trước chưa thấy trở lại bờ

chắc họ đã neo thuyền ở Trường Sa

 

biển lấn dần đến mép cửa nhà em

anh đẩy sóng và em đừng mở cửa.

 

Thức giấc đi em!

đừng hỏi gì về số phận

có bàn tay vô hình đang lắp ghép chúng ta

những logic cuộc đời phi lý giải.

 

Thức giấc đi em!

dẫu niềm tin trong đêm bị đánh cắp

vẫn còn nhiều hy vọng buổi sớm mai

tia nắng nhọn châm vào ta ánh sáng.

 

CHẠM & VUỐT

 

Chạm & vuốt

thế giới ảo

thời gian thực

bàn tay kết nối bàn tay

 

thử gửi tin nhắn cho người bạn đã chết

nhận lại chiếc lá mùa đông rơi ngoài cửa sổ.

 

Chạm & vuốt

ngược về kỷ Jura xem lại những địa tầng

những cánh hoa mỏng tang hóa thạch

loài khủng long hóa thạch

nước mênh mông, biển không có thủy triều

ngày mặt trời khát máu

đêm đặc ánh trăng đen.

 

Chạm & vuốt

thử tìm mình ở tận mai sau

thấy mình không có xương

thấy mình không có thịt

như tồn tại chỉ là điều cắc cớ

nỗi cô đơn cũng có thể không còn.

 

Chạm & vuốt

cắt dán đường viền quanh tấm ảnh trắng đen

giọt nước mắt em mặn nhòa phím chữ

kéo hạnh phúc về phía mình

thả nỗi buồn vào quá khứ

đợi em đến trên chuyến bay cuối tuần

 

chạm & vuốt

mở từng nút thời gian

tìm em.

 

PHAN THANH BÌNH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 82186)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 92334)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 87955)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 68853)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 65870)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 62767)
Gió vi vu làm nền cho lời ca thánh: ...”Nhờ công ơn lân tuất của Chúa ta, Đấng đã từ cao cho 'Mặt trời mọc' đến thăm viếng. Và soi sáng cho những ai còn ngồi trong u tối và trong bóng chết, để dắt chúng ta trên con đường an lạc.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 79736)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 97358)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128283)
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 111454)
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.