- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MỜI EM

25 Tháng Ba 20181:54 SA(Xem: 26558)
2514216_Tangoulis-Misty-Scapes-6-710x701
Photo - Vassilis Tangoulis


mời em

 

mời em thả một nụ cười

hai con mắt liếc khói trời bay theo

mời em buồn thoáng sương gieo

đôi tay gửi gió vào neo chiều tà

 

mời em dừng bước chân ngà

nghiêng đôi môi thắm ngọc ngà ru đêm

mời em gót mỏng tay mềm

cho tôi đậu giấc êm đềm chơi vơi

 

mời em mộng gửi bên trời

sáng nghe chim hát ru lời tương tư

chiều mơ ngập gió sương mù

đêm trao hơi thở đọng môi mắt người

 

xin mời em một lần thôi

về nơi tôi ở và ngồi bên tôi

gió trăng đã sẵn đây rồi

đêm trời thắp vạn sao trời long lanh

 

mời em mời rất chân thành

tôi mang hơi thở ngọt lành trao em…

 

nguyễn minh phúc

 

rơi tiếng thở dài

 

bóng chiều xuống mang đời tôi tuyệt vọng

một hồn câm giông gió buổi xa người

trong khoảnh khắc cõi hồn kia trống rỗng

tôi còn gì ngoài nỗi nhớ không nguôi

 

là miên viễn cuộc tình kia phai nhạt

ngày qua sông tàn úa những chia lìa

không gì cả dẫu chỉ là khao khát

một lần về hong kỷ niệm ly chia

 

người bỏ lại một trời mờ sương khói

như có lần bỏ lại một đời tôi

chén cay đắng vây quanh đời bảo nổi

trong tình nhau chùng cơn mộng rã rời

 

thôi đành vậy dối gian nào cũng thế

cũng tàn phai trên môi mắt chia lìa

nghe đời sống ứa buồn đêm rớt lệ

tiếng thở dài tôi gửi những tàn khuya...

 

nguyễn minh phúc

 

 

và bóng cô liêu

 

vẫn biết em trước sau gì cũng thế

đến một ngày rồi sẽ bỏ tôi đi

những hạnh phúc tuyệt vời đêm mộng mị

cũng chìm trôi theo ảo vọng xuân thì

 

khi tuyệt vọng đã về tràn chăn chiếu

còn ai không giữa bội bạc môi người

cho đến em bây giờ tôi mới hiểu

tình yêu là những trái đắng phai phôi

 

ngậm cay đắng úa tàn tôi ngơ ngác

rạch đời tôi nghìn mảnh sắc tê người

cơn đau tạt vào hồn nghe điếng chát

trái tim chùng rướm máu những làn roi

 

gửi đời nhau một lần ân ái cũ

chiếu chăn kia hờ hững nụ hôn chiều

nghe giá buốt cả chân trời héo rũ

buổi theo về... tôi và bóng cô liêu...

 

nguyễn minh phúc

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Một 20149:15 CH(Xem: 30938)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 2)
01 Tháng Mười Một 20149:13 CH(Xem: 29813)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 1)
30 Tháng Mười 20145:03 CH(Xem: 36190)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Với lối viết bình dị, nhưng truyện của Nguyễn Trung ghi lại trong tâm tư người đọc sự hoài niệm về thời gian đã mất, và cuộc sống vẫn luôn là một diệu kỳ đáng sống bởi tình người. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những tác phẩm của Nguyễn Trung.
30 Tháng Mười 20144:56 CH(Xem: 32257)
Tôi không nhìn thấy gì nhưng các giác quan trên cơ thể tôi đều cảm thấy sự hiện diện của cái bóng ma gớm ghiếc đó. Tôi ngửi thấy cả mùi hôi hám của những miếng thịt mắc trong những chiếc răng khổng lồ đó. Cái miệng của nó không dài như loài cá sấu, cũng không cong cong như mỏ của loài kền kền chốn sa mạc.
30 Tháng Mười 20145:13 SA(Xem: 32102)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
30 Tháng Mười 20145:03 SA(Xem: 32701)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 34172)
bước ra từ quán nhậu người đàn bà tháo giày bước vào đêm chân giẫm mảnh sành cơn say phủ đầy nước mắt
26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 32351)
Mỗi người tự vẽ chính mình khác biệt méo mó chân dung nguệch ngoạc vòng đôi mắt lấp ló sợ hải giữa thần tượng rỗng (HLNT)
26 Tháng Mười 20144:05 CH(Xem: 34660)
thứ lương tâm mang nhãn hiệu ẩm mốc không thời hạn sử dụng rồi hát " quê hương là con diều biếc" tuổi thơ đã chảy trên đồng bốc mùi như nỗi buồn để lâu ngày trong vại nước
25 Tháng Mười 20141:51 SA(Xem: 31716)
ngày tuột dưới chân em. ánh sáng di quan vẽ ngoằn ngoèo kí tự trên nền trời chỉ vân xám bạch. lời sấm tội rĩ rền hoàng hôn không rõ ràng ngữ nghĩa. đôi chân em chênh vênh... không đỡ nổi một ngày.