- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KHÚC RU NGÀY THÁNG CHẠP

19 Tháng Mười Hai 201712:37 SA(Xem: 24360)

 

 

kt 8E
Sen - tranh Khánh Trường

 


Khúc ru

 

Không phải một con đường
Có rất nhiều con đường
Không chỉ một nỗi buồn
Còn rất nhiều nỗi buồn

 

Thao thức ngày trứng rụng
Hắt hiu đêm tuyệt tự
Tay người đã giương cung
Tên cắm chiều góa phụ

 

Ngồi xuống đây với tôi
Chúa phật nào kết tội
Yêu cho kịp đêm qua
Thiên đường hay thập giá

 

Không cần thật hay giả
Không biết quen hay lạ
Đôi bàn chân nhập cư
Vẫn hồn nhiên như lá

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

Chiều thứ sáu nhớ người

 

Mù tăm một dấu chân đi
Chút hương độ lượng từ bi tay người
Dìu nhau qua suối qua đồi
Bàn chân phó thác bãi bồi nông sâu

 

Trăm năm lỡ giấc mơ đầu
Nửa đời còn thấy bế dâu rập rờn
Rượu lên men chẳng ai mời
Trái tim bất chấp như thời đôi mươi

 

Ngồi đây mà nhớ đến người
Ngoài sân lá rụng không lời trối trăn
Tâm như vết xước đã hằn
Vạn câu ong bướm cũng cằn cỏi theo

 

Chiều xưa hay với chiều tôi
Buồn xưa sánh với buồn tôi nơi này?
Gió lay tựa tiếng ai cười
Tôi nghe lẫn cả tiếng người bội ân

 

Chiều nay bỗng nhớ người dưng
Kia con nắng quái vàng rưng rức vàng

.....

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

Mùa đông có lỗi

 

Bàn tay nói với tôi rằng muốn
Bàn chân nói với tôi rằng buồn
Đêm trở dậy đòi thương vay khóc mướn
Một chỗ nằm đã nhạt mùi hương

 

Con chim sáo xổ lồng kiêu ngạo
Vỗ cánh chiều bay vút ngàn xa
Kêu vài tiếng khó nghe trơ tráo
Vong ân cùng hạt thóc những ngày qua

 

Cuối mùa thu hơi đông về nghe lạnh
Một làn chăn sao đủ ấm hai người
Tôi đã lót tóc mình làm gối
Thân xác người phủ kín xác thân tôi

 

Bàn tay buồn bất an không dám nói
Và đôi chân thương nhớ một con đường
Mùa đông đến thập thò như có lỗi
Vén đêm nhìn tôi ngủ thấy mà thương

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

Ngày tháng chạp

 

Lòng quặn như cơn đau có tháng
Sự ra đi của những tinh trùng
Đêm đã qua mặn nồng hờ hững
Giọt máu nào còn đỏ để cưu mang

 

Không còn tên trên sàn tình giao dịch
Ta về nghe nhịp gõ trái tim mình
Tình thất bát ôi chao tình thất bát
Vòng tay còn dấu vết của yêu tinh

 

Sương xuống thấp đêm tàn sương xuống thấp
Giọt máu còn đọng lại giữa từng thân
Một hoang thai buông mình bất lực
Đêm tinh khôi hoang dại đến vô cùng

 

Ta vuốt lại tàn phai trên nếp áo
Vuốt xuân xanh mái tóc chớm thay màu
Đêm trở dạ thấy mình là con thác
Tuôn đổ về muôn nẻo tìm nhau

 

Nguyễn Thị Bạch Vân

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96376)
... T ừ phòng tắm bước ra, nàng ngây người nhìn tôi phì phèo điếu thuốc lá, buồn cười thật anh nhỉ, lúc trên ôtô em cứ buồn ngủ rũ ra, chỉ muốn nhanh chóng đến nơi thuê nhà, đến đây lại tỉnh như sáo? Tôi lặng lẽ đốt thuốc. Mỉm cười nhưng không bắt chuyện.
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 95990)
M áy bay hạ cánh ở phi trường Liên Khương, trời Đà Lạt mát lạnh với buổi sáng sớm còn mờ hơi sương. Người đàn ông ngồi bên cạnh trên máy bay hẹn tôi sẽ lấy vé. Rồi anh biến mất trong dòng người. Tôi điện thoại cho Hà đến đón, xe honda 100 phân khối Hà phóng như bay trên con đường lộng gió, hai bên đồi thông bạt ngàn, hoa dã quỳ vàng rực rỡ.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 117879)
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 79252)
H ải quân Hoàng gia Nhật dạy cho tôi một nghề nghiệp duy nhất: Phi công khu trục. Hủy diệt những kẻ thù của tổ quốc, bay và bắn. Tôi đã sống như vậy suốt 5 năm, trên những vùng trời Trung Hoa và Thái Bình dương. Tôi không biết đến đời sống nào khác ngoài đời sống của người lính.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 69281)
N hư mọi người đều biết, Victor Hugo (1802-1885) vừa là nhà thơ trữ tình và châm biếm vừa là kịch tác gia cách tân vừa là nhà văn xã hội Pháp thế kỉ XIX rất ư năng động và sung sức, có nhiều tác phẩm đủ ba thể loại đó để đời. Chẳng hạn, chỉ cần nhắc tới cuốn truyện đầm đià nước mắt Les Misérables (Những kẻ khốn nạn – 1862) (1) là ít ai quên, đặc biệt ở Việt nam...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95349)
Đ êm úp mặt vào vách, tôi nhớ đến người con gái trên chiếc thuyền nan. Dưới ánh trăng thân thể nàng trắng ngần như tượng sứ. Trong giấc ngủ chập chờn, đôi tay nàng vẫn đều đều khỏa nước, khỏa lấp cả sự day dứt trong tôi. Tôi thấy cả nàng và tôi đều đứng ngoài trò chơi ấy, nàng ngồi bên tôi ngắm những cụm cỏ xanh um buồn bã...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116302)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
25 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 105013)
Lời giới thiệu: Bài “Giã Từ Trung Quốc” được dịch từ bản Anh ngữ tựa là “Walking Out on China”(do Wen Huang dịch từ tiếng Trung Hoa) của nhà văn đối kháng Trung Hoa, Liao Yiwu, xuất bản trên The New York Times số ra ngày 15 tháng 9, 2011. Ông Liao, tên Hán Việt là Liêu Diệc Vũ, cũng còn được biết tới dưới tên Lao Wei, sinh năm 1958 tại tỉnh Sichuan, đúng vào năm Mao trạch Động phát động chiến dịch Một Bước Nhẩy Vọt đã đưa cả nước vào nạn đói trầm trọng...
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95278)
C ơn mưa bất chợt ập xuống phi trường vào chủ nhật của tuần lễ thứ ba trong tháng sáu. Tôi là người hành khách cuối cùng ra khỏi chuyến bay từ Paris trở về trong đêm hôm ấy. Không biết là mình đã ngủ vùi đến mấy ngày. Nhưng khi tỉnh dậy nhìn kim đồng hồ đã ba giờ sáng.
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 113596)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh. TCHL