- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRIỆU MINH

11 Tháng Mười Hai 20161:36 CH(Xem: 29895)
TRIEU MINH 2
ành Triệu Minh 2016


LTS: Triệu Minh là bút hiệu, lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm rất thú vị của người viết nữ nầy.
TCHL


BỜ ĐÔNG BỜ TÂY

 

Ngày bắt đầu khi mặt trời thức dậy

Em bắt đầu nhớ thì anh đã sắp quên

Ở bờ đông gởi về anh xa cách

Con chim chuyền cành hót tiếng gọi trời xanh

 

 

Bên bờ tây chắc là anh vui lắm

Chổ đông người đâu cần nhớ đến em

Thương cho lắm có lúc cũng cũ mèm

Tình nhiêu đủ cho hai bờ gần lại

 

Em ra đi mới biết mình thừa thải

Chốn không anh em trống hoác tâm hồn

Mỗi bình minh rượt đuổi hoàng hôn

Lòng em lạnh theo nhịp ngày rất vội

 

Em không nói là anh có lỗi

Ai thương nhiều thì trả giá vậy thôi

Canh bạc yêu đương thắng thua, ai thắng

Có đắm say mới thấm tình sầu

 

Nếu vĩnh viễn mà em không thể

Về bên anh xây lại giấc mơ đời

Hãy tin rằng tình có thật anh ơi

Dẫu biết yêu là cả nụ cười và nước mắt

 

Ngày bắt đầu khi mặt trời thức dậy

Chỉ riêng em với nỗi buồn có thật

Và  nửa mảnh đời chật vật niềm tin

Em sẽ học cách tự tha thứ cho mình

 

TRIỆU MINH

DEC 10-1016

 

 

 

SAO EM CHƯA CHỊU BỎ CHỒNG THEO TÔI

 

Sáng nay anh hỏi nụ hồng

Sao em chưa chịu bỏ chồng theo tôi ?

 

Tóc em mái chẻ đường ngôi

Tim tôi nín thở đôi môi nàng cười

 

Mắt em buồn nát khung trời

Gieo lòng tôi những rối bời muôn muôn

 

Bước đi em chung một đường

Có tôi che chở ngọn nguồn cô đơn

 

Bên tôi em sẽ vui hơn

Bù đắp xưa cũ tủi hờn em mang

 

Tình tôi bày dọn sẵn sàng

Van em mở lối rẻ ngang cuộc đời .

 

TRIỆU MINH

June 2 , 2016

 

 

 

NGÀY SAU SẼ RA SAO ?

 

Tôi đi vào đám đông

Tìm manh mối để đặt tên cho nỗi cô đơn của mình

Nó khởi sinh và nên vóc tượng hình

Theo năm tháng tôi dò dẫm trong cuộc đời với đôi mắt bão

 

Tôi nuôi lớn nó bằng những khát khao nóng vội

Chưa kịp hiểu mình nên làm tội người ta

Một đứa con nít mang lòng hiếu thắng muốn được chạy xa 

Dửng dưng để những câu hỏi mập mờ cho thời gian giải thích

 

Một cách thực thà , xin cho được làm lại những gì đã qua

Nhìn thấu mình qua lăng kính hội tụ xót xa và những điều giấu kín

Mà đâu phải quay ngược kim giờ là bình minh ở lại

Đâu phải hoàn trả yêu thương thì cay đắng không còn

 

Một lời hối lỗi tứơc lẫn nhau 14 năm tuổi trẻ vàng son

Tôi thiệt biết trêu đùa với số phận

Tôi bắt gặp cô đơn trên con đường chạy trốn những niềm tin

Những niềm tin sắt đá rằng mình đã sai ngay từ khi bắt đầu

 

Âm thầm khoanh tay cho cô đơn dày xéo mỗi đêm thâu

Từng sợi tóc trên đầu nằm im nghe thân phận đổi màu

Hỏi rằng ngày sau sẽ ra sao ?

 

TRIỆU MINH
(2016)

 

Ý kiến bạn đọc
12 Tháng Mười Hai 201712:56 SA
Khách
Sáng nay anh hỏi nụ hồng,
Sao em chưa chịu bỏ chồng theo tôi
Mộc mạc, chơn chất, nói thẳng .....tuyệt
16 Tháng Mười Hai 20161:19 CH
Khách
Hí hí!
Hay hay hay...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107831)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 108445)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112311)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99939)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90216)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72340)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71969)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86456)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113872)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95933)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.