- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRIỆU MINH

11 Tháng Mười Hai 20161:36 CH(Xem: 29652)
TRIEU MINH 2
ành Triệu Minh 2016


LTS: Triệu Minh là bút hiệu, lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm rất thú vị của người viết nữ nầy.
TCHL


BỜ ĐÔNG BỜ TÂY

 

Ngày bắt đầu khi mặt trời thức dậy

Em bắt đầu nhớ thì anh đã sắp quên

Ở bờ đông gởi về anh xa cách

Con chim chuyền cành hót tiếng gọi trời xanh

 

 

Bên bờ tây chắc là anh vui lắm

Chổ đông người đâu cần nhớ đến em

Thương cho lắm có lúc cũng cũ mèm

Tình nhiêu đủ cho hai bờ gần lại

 

Em ra đi mới biết mình thừa thải

Chốn không anh em trống hoác tâm hồn

Mỗi bình minh rượt đuổi hoàng hôn

Lòng em lạnh theo nhịp ngày rất vội

 

Em không nói là anh có lỗi

Ai thương nhiều thì trả giá vậy thôi

Canh bạc yêu đương thắng thua, ai thắng

Có đắm say mới thấm tình sầu

 

Nếu vĩnh viễn mà em không thể

Về bên anh xây lại giấc mơ đời

Hãy tin rằng tình có thật anh ơi

Dẫu biết yêu là cả nụ cười và nước mắt

 

Ngày bắt đầu khi mặt trời thức dậy

Chỉ riêng em với nỗi buồn có thật

Và  nửa mảnh đời chật vật niềm tin

Em sẽ học cách tự tha thứ cho mình

 

TRIỆU MINH

DEC 10-1016

 

 

 

SAO EM CHƯA CHỊU BỎ CHỒNG THEO TÔI

 

Sáng nay anh hỏi nụ hồng

Sao em chưa chịu bỏ chồng theo tôi ?

 

Tóc em mái chẻ đường ngôi

Tim tôi nín thở đôi môi nàng cười

 

Mắt em buồn nát khung trời

Gieo lòng tôi những rối bời muôn muôn

 

Bước đi em chung một đường

Có tôi che chở ngọn nguồn cô đơn

 

Bên tôi em sẽ vui hơn

Bù đắp xưa cũ tủi hờn em mang

 

Tình tôi bày dọn sẵn sàng

Van em mở lối rẻ ngang cuộc đời .

 

TRIỆU MINH

June 2 , 2016

 

 

 

NGÀY SAU SẼ RA SAO ?

 

Tôi đi vào đám đông

Tìm manh mối để đặt tên cho nỗi cô đơn của mình

Nó khởi sinh và nên vóc tượng hình

Theo năm tháng tôi dò dẫm trong cuộc đời với đôi mắt bão

 

Tôi nuôi lớn nó bằng những khát khao nóng vội

Chưa kịp hiểu mình nên làm tội người ta

Một đứa con nít mang lòng hiếu thắng muốn được chạy xa 

Dửng dưng để những câu hỏi mập mờ cho thời gian giải thích

 

Một cách thực thà , xin cho được làm lại những gì đã qua

Nhìn thấu mình qua lăng kính hội tụ xót xa và những điều giấu kín

Mà đâu phải quay ngược kim giờ là bình minh ở lại

Đâu phải hoàn trả yêu thương thì cay đắng không còn

 

Một lời hối lỗi tứơc lẫn nhau 14 năm tuổi trẻ vàng son

Tôi thiệt biết trêu đùa với số phận

Tôi bắt gặp cô đơn trên con đường chạy trốn những niềm tin

Những niềm tin sắt đá rằng mình đã sai ngay từ khi bắt đầu

 

Âm thầm khoanh tay cho cô đơn dày xéo mỗi đêm thâu

Từng sợi tóc trên đầu nằm im nghe thân phận đổi màu

Hỏi rằng ngày sau sẽ ra sao ?

 

TRIỆU MINH
(2016)

 

Ý kiến bạn đọc
12 Tháng Mười Hai 201712:56 SA
Khách
Sáng nay anh hỏi nụ hồng,
Sao em chưa chịu bỏ chồng theo tôi
Mộc mạc, chơn chất, nói thẳng .....tuyệt
16 Tháng Mười Hai 20161:19 CH
Khách
Hí hí!
Hay hay hay...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Một 20154:44 CH(Xem: 30415)
miền tây không có mùa nước nổi / nhớ bông điên điển rực vàng / thôi rồi đồng tháp an giang /
01 Tháng Mười Một 20154:09 CH(Xem: 34357)
Bấy lâu nói về Nguyễn Du ta quen nhìn ông dưới góc độ một nhà thơ, một “nhà nho tài tử”, cho rằng ông chuyên chú nhiều cho văn chương, cuộc đời ông chủ yếu là văn chương, bàng bạc trong văn chương ông là một nỗi suy tư, nỗi buồn dằng dặc (?!). Thực ra khi hữu thời cũng như khi sa cơ ông luôn là một “nhà nho hành đạo”, một nho quan ôm chí lớn và văn chương chỉ là một phương diện an ủi tâm sự thầm kín.
01 Tháng Mười Một 20152:45 CH(Xem: 28374)
Một trăm hành giả trên đồi Thấy con sông chảy giữa trời gió reo Nắng vàng hay áo tỳ kheo Bao nhiêu sắc tướng bay vèo qua sông Hư không bát ngát trong lòng Ô hay, thiên địa một vòng tinh khôi.
01 Tháng Mười Một 20151:44 CH(Xem: 27009)
chúng ta ăn bằng quá khứ. đừng buồn. quá khứ bao giờ cũng khó nhai chúng ta ăn bằng tương lai. đừng khóc. tương lai lúc nào cũng khó nhá / chúng ta ăn bằng hiện tại. đừng vui mừng. hiện tại chỉ là con số 0
01 Tháng Mười Một 20151:27 CH(Xem: 27914)
tạ ơn Chúa tặng con thu rực rỡ / rực rỡ muôn mầu ân sủng Chúa ban / con chợt hiểu vì sao thu vàng úa / vì thế gian này còn lắm đau thương
01 Tháng Mười Một 201512:13 CH(Xem: 32410)
Đây là trò chơi thế kỷ, khi nghe tôi tuyên bố thế thì lũ nhỏ trong làng kéo hết đến chỗ tôi, bấy giờ tôi cũng chẳng hiểu trò chơi thế kỷ là cái quái gì, chỉ là nghe được từ những cuộc chuyện trò giữa cha tôi và bạn bè ông, rồi tôi tuyên bố ầm lên thế, phải làm vua thì mới làm chủ được lũ nhỏ trong làng, tôi nghĩ ra trò chơi “vua quan” rồi khoác lên nó một cái tên...
01 Tháng Mười Một 201510:46 SA(Xem: 38168)
Dự án “Phục nguyên văn bản Truyện Kiều được đồng thuận cao” của Hội Kiều học Việt Nam đã đề ra nhằm hướng tới Kỷ niệm 250 năm ngày sinh đại Thi hào nguyễn du (1765 - 2015) và vinh danh đại Thi hào dân tộc Nguyễn Du . Bài viết này sẽ lược thuật quá trình tầm nguyên văn bản Truyện Kiều từ xưa đến nay và chúng tôi cũng xin gợi ý, phác thảo một phương pháp phục cổ văn bản Truyện Kiều với hy vọng có khả năng gần với nguyên tác.
01 Tháng Mười Một 201512:16 SA(Xem: 28218)
Tháng mười ở Sài Gòn Mưa không nhiều như mọi năm Nhưng lại ngập lụt và tắc đường triền miên Đi làm cũng mệt Người về hưu cững không biết đi đâu mỗi buổi chiều vắng vẻ
18 Tháng Mười 201511:15 CH(Xem: 34775)
Sài Gòn quả thật vẫn đẹp mà nó vẫn đẹp theo cái cách mà tôi nhìn ngắm nó, nó vẫn đẹp như mơ, cực kỳ hoàn hảo và trác tuyệt. Vì đâu mà tôi có thể thấy như vậy nhỉ? Có lẽ nó xuất phát từ cái chủ quan riêng biệt của tôi mà tôi thấy như vậy.
18 Tháng Mười 201510:41 CH(Xem: 33862)
Tôi thích những định nghĩa về tự do của John Adams và yêu thơ Tagore. Cả hai đều khơi dậy cái sức mạnh tiềm ẩn bên trong con người. Điều lạ lùng là dù ở hai vị trí rất khác nhau, một chính khách và một nhà thơ; song họ lại gặp nhau ở một điểm rất chung. Tôi có thể mượn cái quan niệm của John Adam để nói về Tagore. Cả hai đều cho rằng không có sự ưu việt nào bằng sự ưu việt của linh hồn và không có sự giàu có nào bằng sự giàu có của con tim.