Tôi người mộng du - nhập vào mộng du - bước xuống cánh đồng .
Tôi từ cánh đồng - lội tìm Suối khe - ngược lên đồi núi ..
Tôi nghe hương hoa , tôi nghe mùi vị gió , tôi nghe mưa , tôi nghe hơi thở là lạ lá
Tôi bắt gặp con Sâu .
LTS. “Nghệ Sĩ Lưu Vong”, đó là nhan đề cuốn sách của Jane Katz, phỏng vấn các văn nghệ sĩ thế giới tới tỵ nạn trên đất
Mỹ...Cuộc phỏng vấn Mai Thảo, được thực hiện ngày 10 tháng 07, 1980...Và sau đây là bản lược dịch của Tâm Bình từ nguyên bản tiếng Anh, trích từ cuốn sách Artists in Exile, American Odyssey của Jane Katz do Stein & Day Publishers, New York xuất bản 1983.
Gia đình
chúng tôi có mười bốn anh chị em, gồm năm anh em trai và chín chị em gái. Anh
Mai Thảo là người thứ năm trong gia đình. Hai người chị và một người em gái mất
sớm. Tới năm 1975, chúng tôi còn lại là mười một người. Tính theo anh em trai,
anh là con trai thứ ba. Anh cả tôi là Nguyễn Đăng Thiện, anh kế là Nguyễn Đăng
Viên rồi đến chị Tuyết là người chị gái đã mất vì bệnh thương hàn năm chị hai mươi
tuổi. Tiếp đến là anh Mai Thảo...
Tôi
ít thấy ai yêu thơ như Mai Thảo. Thuộc rất nhiều thơ, đặc biệt thơ tiền chiến
và thơ những năm đầu kháng chiến, Mai Thảo có thể nói chuyện về thơ miên man từ
giờ này sang giờ khác, từ ngày này sang ngày khác. Dường như chỉ khi nói chuyện
về thơ, Mai Thảo mới hoạt bát, sôi nổi, say sưa, gửi hết hồn mình trong từng
tiếng trầm tiếng bổng. Ly rượu trên tay, đầu lắc lư, mắt lim dim, Mai Thảo nói
về thơ với giọng vừa xúc động như khi người ta kể lại một mối tình đầu, vừa
thành kính như một con chiên kể về cuộc đời của Người Cứu Thế. Với Mai Thảo,
thơ là cái gì thiêng liêng, rất đỗi thiêng liêng, như một tôn giáo. Với Mai
Thảo, thơ, "chỉ thơ, mới là ngôn ngữ, là tiếng nói tận cùng và chung quyết
của văn chương"
Chiến tranh kết thúc trên quê hương cô. Gió hòa bình thổi suốt từ bắc chí nam. Nhà nhà say mê chiến thắng. Người người ngột ngạt với cơn sốc hòa bình. Không còn ai nhớ đến lỗ hổng nơi trái tim cô.
Nàng gặp một tỳ kheo. T ỳ kheo hỏi: Con đã quy y sao lại mê cờ bạc? Gia Ái đáp: Dạ, trong năm đều răn của nhà Phật (2) không
có điều nào cấm cờ bạc. Tỳ kheo khẳng định: cờ bạc là gian dối… Gia Ái đáp: Dạ, càng không. Ở xứ Mỹ, đánh bạc trong các
sòng bài đều minh bạch. Đánh bạc là một nghệ thuật kế hợp giữa trí tuệ và may mắn. Tỳ kheo lắc đầu, bỏ đi. Cờ bạc dễ kéo theo sân si. Tiếng
xào xạc lá cây bồ đề khô xa dần xa dần rồi mất hút.
T ối nay em uống rượu gì Anh muốn biết nỗi buồn
trôi đi bằng giọt trắng sake hay màu nho tím Hay em lại đốt vàng mã
để hối lộ nỗi buồn đi xa Hay em đang viết những
giòng thơ không hồi kết cuộc
Lần
đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Nhà văn Trần Thanh Cảnh sống và làm việc tại Việt Nam. Truyện ngắn " Giáo sư Kê" như " tiếng chuông cảnh tỉnh" cho tầng lớp "Trí thức đểu" mà hàng ngày họ góp phần lừa mị người dân trên các báo trong nước hiện nay. Đây là một truyện khá tâm đắc
của tác giả gởi đến Hợp Lưu như một chia sẻ cùng quí văn hữu và bạn đọc.
Tôi nhìn thấy em bốc lửa ở Yosemite. Lửa trại cháy bùng ký ức. Ngàn năm sau tôi vẫn nhớ khuôn mặt em ngời sáng. Lửa bập bùng, củi nổ tí tách, những đốm than hồng nở xoè trong mắt em. Đôi mắt phượng dài hút đêm thâu. Càng về khuya, ánh lửa càng xanh biếc. Hơi nóng hun ngùn ngụt. Em phừng lên như ngọn lửa. Tôi nóng ran người, bừng bừng mặt.
Mở đầu cuốn Những
cuộc đời song hành , Plutarque viết: “Sossius Sénécion ạ, khi miêu tả Trái đất,
các sử gia đẩy ra sát mép bản đồ của họ những vùng đất mà họ không biết và chú ở
bên cạnh: “vượt qua ranh giới này chỉ còn là sa mạc hoang vu và thú hoang nguy
hiểm” hay “đầm lầy u tối” [1,75]. Hẳn rằng, nếu như không có sự ảnh hưởng trực
tiếp, thì Trần Đức Tĩnh đã viết Đối cực (Nxb
Trẻ, 2014) cũng với một cảm hứng gần
như tương đồng với Plutarque trên góc độ quan niệm có những thế giới song hành,
khác biệt nhưng lại tương tác nhân quả lẫn nhau.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.