- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BA BÀI THƠ ĐA MI

17 Tháng Mười Hai 201512:10 SA(Xem: 30326)

DA MI
Thi sĩ Đa Mi















CÁI NẬM RƯỢU MÀU NGỌC

Yết giá mình bằng ba bài thơ
Đừng đòi nhau chùm hạt dẻ
Những bài thơ buồn như ngày Em Nắng Trời tạ thế
Hay cũng có thể buồn như hoàng hôn chú mục đồng bên sông

Yết giá mình một nậm rượu
Rượu không ngon
Nhưng cái bầu nậm xanh màu ngọc
Cứ kể là màu mắt trời cho
Đành vậy!

Bài thơ thứ nhất
Không có xiêm áo (hay là không cần xiêm áo
Vì lão mục đồng già xứ Lebanon nói
Hãy để da thịt người gần hơn với đất trời
Xiêm áo mà làm chi)

Bài thơ thứ hai
Cũng không có đôi hài màu huyết dụ
Mình cứ chân trần (đâu cần đi vào lịch sử
chỉ cần đi vào đời nhau)
Chạy thênh thênh buổi trung du
Em Nghé ọ gọi hoài mùa lạc mẹ

Bài thơ thứ ba
Con ngựa già còm cõi
Đã qua đời sau mấy muôn năm chinh chiến
Khi màu nàng ngự trên yên
Những bánh xe xưa mục rã chân cầu
Chỉ còn lại cái nậm rượu màu ngọc bích
Của trời cho em có lấy không?

 

TRÊN CÁNH ĐỒNG CHỮ TÔI

Thương như một nỗi buồn
những chữ hoàng hôn rưng rưng lạc mẹ
những chữ còng lưng đi còng lưng gánh còng lưng cày
chữ ròng mồ hôi
chữ sôi nước mắt

chữ chật chội tù muôn niên
chữ u u địa ngục
những chữ nào lê bước đi đày
rồi đột tử
chữ nào ôm chặt trong tim chôn sống chính mình
chữ nào đốt lửa tự hoại
đòi một mầm xanh
ôi chữ

Thương như cánh đồng tôi mùa đạo ôn
cây mạ non mục ruỗng rồi
chùm rễ trồi lên đòi dưỡng khí
chữ tôi suy dinh dưỡng
ốm và đói
(ngày trung bình đường trung bình chữ trung bình
nhàn nhạt những khát khao)
những người gieo chữ
lần khân tra hột giống buồn buồn
làm sao gặt được nguồn vui

Thương như thương vô chừng
chữ em tôi bươn bã
đạp xuống những thánh thần anh em bè bạn
chữ buôn may bán đắt
chữ trèo lên tới đỉnh để cao hơn đèo
(những đèo cao không quá tầm mắt nhìn)
em ơi...

Trên cánh đồng dân tôi
chữ nào cho ấm
chữ nào cho thương
chữ nào cho tiếng cười tươi như nụ cười
chữ nào vẽ một mặt trời
chữ nào no đủ mùa vụ
chữ nào chính đạo đè chết gian tà
chữ nào chữ nào
trả chữ cho tôi
trong triệu triệu mùa và màu hôn ám

Thương như tang lễ chiều mưa
ướt lướt thướt những người đưa tiễn
chữ ơi
chữ rụng
chữ rời
cả cánh đồng thôi
buồn hiu mùa gặt chữ

Ngày rằm
đưa chữ ăn chay...

 

 

QUYỀN LỰC (*)

Có cái loại quyền lực gọi là quyền lực ngó liếc
không phải
không phải
không phải anh được quyền liếc em

mà ngó quanh
liếc quanh
ta xử thế nào thì đẹp dạ quan anh quan em

Có cái loại tình yêu goi là tình yêu tập thể
không phải
không phải
không phải ta yêu tất thảy loài người
mà là ta phải yêu và ghét giống như quan anh quan em đang ghét và yêu

Có cái loại anh hùng gọi là anh hùng thời đại
không phải
không phải
thời đại nào chả rực rỡ anh hùng
ta anh hùng chỉ riêng thời đại ta rực rỡ biết đặt lợi ích thế giới đại đồng trước lợi ích riêng ta
ta anh hùng khi biết nhân nhượng biết im lặng biết nhẫn nhục chờ con cháu lớn lên thay ta mà đánh giặc

Có cái loại tài hoa gọi là tài hoa dân tộc
không phải
không phải
dân tộc nào mà chẳng tài hoa
chỉ bởi ta tài hoa quá đỗi tài hoa đi trước rất xa trí tuệ nhân tạo
nên ta chấp tất cả sự phát triển tiến hóa bay xa bay cao
đủng đỉnh mà đi tắt đón đầu

Có cái loại hạnh phúc gọi là hy sinh
không phải
không phải
cái mất mát chưa từng là khổ đau lịch sử
quá đỗi tự hào

Có cái loại tự hào gọi là tự hào tiên phối giống với rồng
không phải
không phải
con ngựa mần con lừa vẫn ra con la
người mần người đôi khi vẫn sinh ra con khỉ
nòi giống không cần cao
không cần to
không cần tốt
chỉ cần biết vỗ ngực tự hào cháu con trong một bọc trăm cái trứng

Có cái gọi là
và có nhiều cái gọi là
rất bát ngát
rất dài và rất xa
viết hoài không bao giờ hết!

 

ĐA MI

(*) Tựa Hợp Lưu

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 84406)
Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương, sinh ngày 24/3/1916 tại quê ngoại, xã Phước Lộc, quận Sơn Tịnh, nhưng lớn lên tại quê nội thị xã Thu Xà, xã Nghiã Hoà. Hai nơi đều thuộc tỉnh Quảng Ngãi. Mất ngày 17/1/ 1946, tại Thu Xà.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 92994)
Nguyễn Thị Thảo An sinh ngày 03 tháng 2 năm 1960 tại Sài Gòn, tốt nghiệp đại học sư phạm Sài Gòn, hiện định cư tại Kennesaw Georgia, USA . Tác phẩm : *Tuyển Tập (in chung với 4 tác giả khác) *Bức Phù điêu Khắc Cạn (tập truyện, Văn Mới 2001)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 85458)
LTS: Lê Vương Ngọc tên thật là Lê Đình Quỳnh, xuất thân là giáo sư tư thục Trung học các trường Hưng Yên, Hải Phòng thập niên 1950 và Sài gòn 1960. Ông nhìn vấn đề văn hoá như một “hobby” – Làm thơ, dịch sách, nghiên cứu, biên khảo nhiều về Phân tâm và Di truyền học – Theo quan niệm phê bình sáng tạo của Oscar Wilde…
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 88405)
Bạn có thấy đâu đó, người ta bày bán ba hình tượng ngồi riêng rẽ với hai bàn tay bịt kín hai mắt, bịt kín đôi tai, bịt kín miệng? Hay có lúc ba người ngồi chồng lên nhau theo thể hình tháp. Đứng nhìn lâu, có chút sảng khoái ở nghệ thuật mời chào. Nhưng đem về tập tành chủ nghĩa sống theo. Không thấy. Không nghe. Không nói. Bạn mới thấy nỗi niềm của từng nhịp thở ở đôi tay người.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114840)
Em Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng Lang thang trong thế giới ngôn từ Đi về bằng đôi chân giả Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ Sắc màu
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 73977)
Một cái chết tức tưởi, phi lí như thân phận con người trên cõi đời, như Albert Camus đã nhận xét trước kia. Ở tuổi 46, hai năm sau ngày lãnh giải Nobel. Trong túi xách của ông có đựng bản thảo cuốn tự sự hư cấu còn dang dở Le Premier Homme (Người đầu tiên), kí ức tặng mẹ, “người sẽ không đọc được nó’’. Cây ngô đồng (không hiểu sao) nay không còn nữa, chỉ có đài tưởng niệm dựng ở ven làng. (1)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 95902)
Sự thật là tôi không khóc khi chị cướp mất người đàn ông của tôi. Chị trơ trẽn mơn trớn anh ngay trước mắt tôi, rồi lại giả đò lúng túng vì những hành động ấy. Giá tôi có thể đẩy chị về nơi thật xa. Đẩy chị vào khoảng không vô chừng của bóng tối, trong sa mạc, cát bụi.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 82993)
Thật trơ trẽn, chúng nó hít hà, giá mà bóp vú em - dù chỉ qua lớp áo bà ba và áo nịt - được cái thì dù tử thần bảo phải nhượng cho mươi tuổi thọ, chúng cũng ký cả hai tay. Chàng cười diễu, bọn mày chẳng biết thế nào là tình ái. Chẳng chịu khó tìm phương đến đích. Nếu chinh phục được họ, sá gì hai quả đào mưng sữa kia chứ, bao nhiêu hầm mỏ ruộng nương mà các cô không dâng sạch cho tình lang?
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94653)
...Cô y tá nựng tôi! Tôi chồm lên ngang vai rồi liếm vào mồm, cô ngã ngửa ra, tôi tiếp tục vồ lấy. Tôi hôn cô. Tôi hít cô. Tôi xé quần áo cô. Tôi kiên quyết không rời cô. Tôi không có ý thức, mà cũng chẳng biết đạo đức là gì? Tôi đã tấn công cô y tá, đấy là họ bảo tôi thế, có người bàn thiến hai hạt dái của tôi...
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94160)
Nơi nào mùa xuân bắt đầu? Mùa Xuân bắt đầu từ những mầm cây non còn ngủ sâu dưới lòng đất giữa mùa Đông giá buốt. Chúng là những đứa con của các cây bố cường tráng, khỏe mạnh; và những cây mẹ dẻo dai, sum suê kết quả suốt mùa Hạ thơm lừng; sau những đêm ấm nồng lửa nhiệt đới và mặt trời không bao giờ tắt giữa đôi tay. Các bố mẹ cây gửi tình yêu của họ trong bọc lụa theo gió, để những đứa con mang mùa Xuân đến cho mặt đất và muôn loài.