- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hạt Bụi Mặt Nạ Và Chiếc Bẫy

26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 31958)
Ngoi- tranh HLNTan
Ngồi- tranh Huỳnh Lê Nhật Tấn


 
Hạt Bụi Hư Vô


Phẳng lỳ lớp sương phủ

Tôi nhìn mặt kẻ thị phi

bày mua bán thứ tình vụn vặt

hồn cay xa tán

 

Bụi hạt xuôi dòng bám bàn tay tanh hôi

Tôi phủi nổi sầu vách gõ

cung bậc sóng âm cuộn tròn lên

tường ẩm thấp ám hiệu

ông mặt trời gió trăng

Rọi khúc chiếu thơm

 

Tình yêu rọi núi đồi bóng lưỡng

ngắm ngày đi khổ đau ùa mây phẳng lặng

xoắn ốc tình nhân gian

 

Ôi năm ngón chân khổ ải ghìm chặt

Người có cánh bay

héo khô sinh trong cõi tạm buồn than

 

Những lác hình gợi phản

ánh sáng đốp mắt người long lanh

màn sương chảy...

 

Hãy nhắm mắt lại đi

soi mình nhân lên từ bốn cõi quay

tên gọi hiện về

 

Trời gương soi bể tách

Rạn nứt tình nhau

 

Sài Gòn, 18.10. 2014-

 


Chiếc Bẫy Muôn Loài

Một người cầm cây gậy dài

điểm viên đá quý rơi xuống

nằm im 

đẩy tôi tung lên.

 

Đàn chim bay về trời

Lưới dâng cao tiếng yêu hót

mật ngọt gảy cánh

 

Tôi nghiệm mình bị rình mò

tìm cung đàn âm dương bí mật 

mê tiếng bổngtrầm

giao hưởng trùng xa

cất tiếng mài hang gió đá du dương

 

Đêm tình ái đánh mùi

bốc khói thơm lừng

kẻ đi tìm khung cửa vô tận

khỏa chặt muôn ý niệm tan ra

 

Giữa đời sống tội lỗi

đôi mắt ảo mị lạc lối

từng vòng sáng lòa xô

ẩn hiện đẩy ngã rẽ đi 

ta tìm kẻ mặc áo dèm pha

 

Lời bịa đặt trổ lời dối trá

tiếng nói của loài rắn độc

cắn tha ý nghĩ nát vụn 

chúng ta nổi dậy

phía sau mối thù dâng cao

vỗ về ba bốn ngã đường ngu si

tắt lịm vụt u lòng tham chiếu

 

Cơn đói rét ngụ giữa mùa đông

sinh tồn ló dạng máu đông bầy đàn

 

Tôi thả trên tay trái tim biếndạng

móc lá bùa lưỡi hôn nhau

dịu ngọt mê man ngất đi

 

Hai tờ giấy trắng đen

đổ bóng cháy đỏ 

biến loài người đi bốn chân

hai tay hóa miệng tru

vòng hoa dấu tích

loài vượn hú chơi nhau tìm đàn

 

Sài Gòn  3.10.2014

 



Cái Mặt Nạ

Mỗi người tự vẽ chính mình

khác biệt méo mó

chân dung nguệch ngoạc vòng

đôi mắt lấp ló sợ hải

giữa thần tượng rỗng

 

Tôi đi tìm mọi thứ khắc họa

ở bất cứ ai ?

 

Tôi vẽ từng lỗ thở đánh hơi từ yêu thương phập phòng

đẽo gọt chúng nơi không khí mọt ẩm

Rơi rớt vô vàn miệng căng 

động đậy hát ra lời viễn xứ

 

Những lỗ tai treo lên cây cột điện

ở giữa bốn bức tường đất

để hai chân ngồi bệch xuống nghe ngóng

dĩ vãng được rao bán khắp nơi

bởi dấu ấn đọa đày.

 

Đất nước tôi

tự vẽ cái mặt nạ quỷ

Người ta chỉ muốn đục khoét giành giựt

sự sống quanh đây

Tiếng khóc than cạn dần

 

Tôi sợ bộ mặt nạ đen đốm dưới nước trôi sông

lạ hoắc treo khắp muôn nơi...

 

Chúng ta đang sống trong giờ phút cưu mang

tâm trí hốt hoảng

Tư tưởng tản xa khắc cong hình lửa đỏ

Một hình người nằm co ro

 

Ôi mặt nạ muôn màu nở rộ

Màn kịch lũ diễn viên la hét

đánh khoáy cả sự thật

 

Tôi đúc ra từ nơi đâu?

tôi vứt chúng mà lột xác

Vì họ vẽ ra chính tôi từ cái mặt nạ

Trong tiếng khóc vô loài.

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 51378)
g iao thức của nỗi buồn trở thành phạm pháp những chiếc vé đi vào lễ hội được mua bằng máu tự dô nhân danh tự do với chiến thắng cuối cùng là cầm tù được tự do
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 44651)
“Ai cầm gươm sẽ chết vì gươm, ai cầm bút sẽ chết vì bút. Tôi viết kinh sẽ chết vì kinh”. Đặng Thơ Thơ đã viết như vậy trong truyện ngắn “ Đi tìm bản kinh thánh cuối” như một trải nghiệm cần thiết của nhân loại và dân tộc mình.
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 50827)
Dòng người cúi đầu lặng lẽ đi Về phía ngôi nhà Đại tướng Thắp cho ông một nén hương trầm Không cần tượng đài tạc bằng đá
06 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 53794)
theo tôi đi mây kín trời tháng tám cỏ đồng hoang đang cháy ngọn khô vàng chiều cất bước gió thơm từ cửa biển mưa đêm rồi xô giã biệt ăn năn
01 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 53357)
Lần đầu tiên đọc truyện của Trần Vũ, tôi sốc...Thật vậy, nếu ai đã từng đọc truyện của ông sẽ có cảm giác choáng váng trong ma trận chữ nghĩa của nhà văn. Truyện của Trần Vũ luôn tạo ấn tượng đặc biệt nơi người đọc, đồng thời cũng gây nhiều tranh cãi trong làng văn.
08 Tháng Tám 201312:00 SA(Xem: 53636)
“Kính gửi chị…..Tạp chí Văn đã đình chỉ đã vài tháng rồi nhưng chúng tôi chưa thông báo cho độc giả kịp. Thành thật xin lỗi chị”. Một cảm giác hụt hẩng và bàng hoàng xâm chiếm hồn tôi. Một mất mác vô cùng lớn bỗng làm tôi xốn xang như tôi vừa đánh mất một điều gì quí giá trong cuộc đời mình...
27 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 53218)
T háng 3 năm 75, cái hiền hòa thơ mộng của thành phố Nha Trang đã biến mất. Đà Nẵng đã thất thủ, dân và lính từ Kontum, Pleiku đang ào ạt đổ về thành phố biển. Thành phố bụi bặm và đông nghẹt người di tản với khuôn mặt ngơ ngác lo âu, những chiếc xe M-113 phủ lá cây ngụy trang từ Tây Nguyên ầm ì chạy vào thành phố và ngồi sau những khẩu đại liên là những người lính mệt mỏi đăm chiêu.
15 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 54305)
H ọ đang chơi trò “con thỏ” trên chiếc giường rộng 4x4m khi cơn bão Magic vượt qua cửa biển tràn vào thành phố. Thực ra Marilyn không thích mấy tư thế này, nàng thích trò “cưỡi ngựa” hơn...
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 60160)
M i không bầy đàn, mi cũng không phe cánh hẩu Những kẻ khôn ngoan hơn mi đã chết hay gãy cánh từ lâu Những tên áp-phe, mặt rô Những tên lại cái, xăng pha nhớt... tàng ẩn điên loạn chụp giựt từng cơ hội
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 52250)
T ừ trước tới giờ tôi vẫn tuân thủ theo Wallace Stevens “ Người đọc thơ là người hành hương, xuất phát lên đường, giãi bày” (The reader of poetry is a kind of pelgrim setting out, setting forth). Thế nhưng đối với tập thơ “Có Thể” chỉ có 31 bài với số lượng mỏng manh 40 trang khổ 13 x 20, mà tôi phải nghiền ngẫm khá lâu khổ sở hơn cả người hành hương.