- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Giao Khúc Cỏ Dại

17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34618)


vuc_sau-ndt-content
 Vực sâu- tranh Nguyễn Đình Thuần

GIAO KHÚC

 

Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em

Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng

Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng

Em vỡ cuồng trầm uất đa mang

 

Đêm qua em đã khóc những gì

Bình minh răng cưa anh thấy mặt trời chẻ ngang lồng ngực

Đôi ta là những vỏ bọc đựng đầy ảo giác

Nỗi yêu thương ức chế sống-còn

Không hề có con đường nào vượt thoát

ngoài những cơn điên

 

Anh hiểu em cần có những giằng co

Và khi say em như chiến binh

sắc máu nụ hôn cưỡng đoạt tình

Em cần xác tín va-chạm-có-thật ?

 

Anh biết em hiếm khi tin ở chính mình

khi em chỉ thở bằng cảm xúc

Cơn điên em đêm qua đã làm anh bùng vỡ

Những ngón tay anh văng giữa trời

giao khúc Thơ em

 

Ôi

Những đốt xương đã rời khỏi anh tìm qua thân em

Đêm gian nan thở tàn ảo ảnh

 

HDP

 


CỎ DẠI

 

(cho Cỏ Dại thân yêu)

 

 

Em đến từ hoang vu

hay từ cánh đồng tuổi thơ ngạt ngào hương cỏ ?

Đêm qua giấc mơ tôi bạt gió

Thấy em lăn vùi trên sóng cỏ vô ưu

 

Xuyên màn đêm tôi đi giữa trời sương

Nghe cỏ thở mà lòng xa ngai ngái

Rượu còn trên tay phố chưa say đã khóc

Sao không thể trở về nơi đã bỏ ra đi ?

Cánh thiên di một ngày đã mỏi

 

Cỏ thở trong mơ

Cỏ thở trong Thơ

Cỏ thở dại khờ

Tôi cứ ngỡ nhịp thở em từ ngàn xưa vọng lại

khi chúng mình vướng tội-tổ-tông

Thở đi

cho vỡ tràn mênh mông

lở bồi thương yêu đồng bóng

 

Em có buồn không

làm sao chúng ta chối bỏ được nguồn cội ?

Tôi không còn muốn bay giữa trời đêm vô tội

để mỗi sớm mai lại ngồi lý giải giấc mơ

trên đôi cánh xơ rã dại khờ

Tôi muốn hóa vần Thơ

đáp hết lên em những hồn nhiên một thuở

Rồi dại dần...

dại dần...

 

Tôi dại dần trong cỏ hoang vu

Cánh đồng tuổi thơ mịt mù gió hú

 

 

HDP

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33826)
b ên triền đời trượt chân chạm thời gian không giọt âm thanh nào vang trong tịch lặng chỉ có lửa cháy bùng huyễn hoặc ta ngơ ngẩn nhìn thơ bay lượn khắp cùng
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32009)
N hư Cần Thơ có ngày thơ rụng Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau Còi phà hụ trong tim Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30939)
C ó những dòng sông trôi đi mãi Em của ta hề! như mây bay Và những bài thơ không chép lại Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.
10 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34570)
K hông xin cơm Không xin nước Không xin áo Không xin tiền
10 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36624)
L TS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Nguyễn Như Thảo sinh sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng, chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Nguyễn Như Thảo đến với quí độc giả và văn hữu như những ly “J.W. Black ươm vàng như nắng” trên con đường thơ đầy màu sắc của sự sống… (Tạp Chí Hợp Lưu)
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35492)
Đ iều anh muốn nói sáng nay Trong chiếc eo thon còn đầy đặn bí mật kia Là cái tổ con tò vò Hay ổ kén tằm Thiên thần xinh xắn nào mượn ngủ hôm qua
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35975)
L TS: Nguyễn Đăng Khoa, một người làm thơ trẻ, sinh năm 1987. Hiện sinh sống và làm việc tại Sài Gòn. Thơ của Khoa êm đềm, hiền lành, trong veo như nắng và nhẹ nhàng như gió sớm. Xin hân hạnh giới thiệu dòng thơ của Nguyễn Đăng Khoa đến quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (Tạp Chí Hợp Lưu)
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33469)
Ô ng quay ánh mắt nhìn về phía cô, ông nhớ mình đã nhìn cô như thế nào đêm hôm đó nhưng không muốn lặp lại. Thời điểm đó đâu chừng 5 g sáng. Ông thức dậy đã khoảng 30 phút ngồi nhìn cô và chìm đắm trong ý nghĩ lạ lùng bởi chẳng biết giải thích vì sao lại có sự kết hợp điên cuồng giữa cô và ông… Ông nghĩ về cô con gái duy nhất của mình giờ đã ra đi với mẹ nó...
06 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36895)
c ó nụ hôn nằm ườn trên bậu cửa của nắng hôm nay, hay của nhớ hôm qua lũ chim chích mổ vào từng nhát nhỏ dậy đi thôi để mở chút bộn bề
05 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34305)
E m giấu miết con thuyền bên kia dốc Đợi mùa khô thả vào lòng sông cạn Con thuyền sẽ trôi ra biển - ngày sông Tiên xuôi