- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ HÀ DUY PHƯƠNG NHỮNG TRANG ĐỜI MỚI

25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32597)

angiang_12-_nhnam-content
  ành Nguyễn Hoàng Nam


LTS: Mỗi một thi sĩ đều có những giai đoạn thơ mang đậm dấu ấn của đời mình. Thơ Hà Duy Phương đang mở ra một trang đời mới. Người thơ đang tìm lại chính mình và đang tìm trái tim thơ…

Tạp Chí Hợp Lưu

 

1.

 

Ngồi nơi góc quán hình dung những nẻo đường tuổi thơ Anh đã qua

Tôi buồn nghiêng trưa- sông Tiên đứng gió

Nỗi nhớ trùng dâng bạc ngời mắt sóng

Mắt tôi hoa hay dòng sông chiêm bao?

Mùa này sông gần cạn…

 

Tôi về đây làm gì- tôi về đây tìm chi?

Cảm xúc không bao giờ đủ đầy

dẫu ánh sáng Tình Yêu chưa từng thiếu

Nếu chỉ để cho tôi đổ tràn họng đêm

hư tưởng

 

Giữa trời trưa nắng nỏ bước chân tôi như sương

trong suốt nắng

lung linh nắng

Nơi dốc cầu Bình An tôi mải miết đi lên đi xuống

Tôi chẳng biết tôi cứ đi như thế để làm gì

Tôi đi loanh quanh- Giáo Đường bớt hiu quạnh?

Tôi đi loanh quanh- Chúa nhìn thấy tôi cho rõ?

Sao tôi yêu quá

con dốc bình an này!

 

Tôi về đây làm gì- sao ai cũng hỏi tôi câu đó?

Ngồi nơi góc quán hình dung những nẻo đường tuổi thơ Anh

Trưa đổ nhào cơn đói

Tôi buồn như ngọn Lủi (*)

trong chảo dầu đang sôi...

 

HDP / TienPhuoc 13.04.2014

(*) Lủi: tên một loại rau của núi rừng Trà My - Tiên Phước

 

2.

 

Về đây bên biển nghe tình reo gió réo

Trưa thẫm sóng xanh

đẩy hết mong manh vào mắt tôi hai lần khúc xạ

Xòe bung bàn tay cho những ngón sầu đua nhau đội nắng

Tôi thấy bình yên mọc xuyên đốt muộn phiền

 

HDP / LIDO Cafe, MyKhe-DaNang 14.4.2014

 

3.

 

Sài Gòn ngày về...

Đêm sẽ rùng mình khi tay tôi chạm vào dấu Thánh

Nỗi nhớ sẽ liên hồi đóng đinh vào ngực

cho Tình Yêu lên ngôi

Anh có cõng tôi vác Thập Giá lên đồi?

 

Đêm nay, đêm mai

- hãy ngồi lại cùng nhau mà nhẩm tính,

mà đếm, mà ca cẩm, mà hát xẩm

về những đêm buồn đã qua

Không chừng muôn đêm sẽ trở thành xa lạ

Khi bóng tối tinh cầu mờ khuất

- tôi tan trong ánh sáng Anh nhiệm màu

Dấu Thánh xước đẫm lòng tim

tôi mềm hơn nước mắt

Sài Gòn ngày về...

 

"Anh ơi,

nhớ cõng Em vác Thập Giá lên đồi!"

 

HDP / RedRoseMallow, DaNang 16.4.2014

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 20143:51 SA(Xem: 31851)
Việt Nam ngày nay đứng trước rất nhiều vấn nạn gần như không giải quyết được. Ngoài dối trá (đã nói đến ở bài trước), tham nhũng cũng là một trong những vấn nạn đó. Dĩ nhiên, tham nhũng chính là một phương diện của sự dối trá. Có tham nhũng là bởi vì có dối trá.
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32437)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32594)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34715)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34397)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 34050)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36687)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20143:44 SA(Xem: 32013)
Chỉ có niềm khao khát mãnh liệt mới thôi thúc con người vượt lên trên chính họ, vượt qua nỗi sợ hãi, để bằng một hành động dũng cảm tự giải thoát chính mình.
11 Tháng Mười Một 20143:00 SA(Xem: 32164)
Khi cô mở mắt ra, đã thấy con thuyền chỏng chơ cập sát vào sàn nước nhà mình. Lặng không một chớm chòng chành. Nước mắt cô ứa ra từng giọt nặng chĩu. Doi đất phía bên kia chỉ còn là một vệt mờ mờ phủ trong màu xanh dừa nước và bần Đước. Đã hết thật rồi.
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32343)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý