- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KHÁNH TRINH VÀ TRÁI TIM YÊU

26 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33484)


a_ktrinh_1


KHI TRÁI TIM KHÔNG CÒN CẢM XÚC


Mình…


Học yêu lại nhé anh

Học cách hôn nhau bằng mắt

Đẹp như mơ

Em tưởng tượng và cười một mình


Học yêu lại nhé anh

Để em đỏ mặt khi ai khen răng khểnh

Em vân vê cổ áo, giấu hững hờ bầu ngực chưa một lần biết bàn tay thô bạo

Tình yêu ấy ngọt ngào anh nhỉ

Y như con gái 16 trinh nguyên


Học yêu lại nhé anh

Em học cách thưa má thưa ba anh

Trốn má trốn ba em

Cái hôn thèm chảy nước miếng


Học yêu lại nhé anh

Học cách khuấy cà phê đến nhạt

Trái tim ngốc nghếch của em cứ nhớ điên cuồng như thế

Học yêu lại

Cho tình yêu kích dục trái tim em.


Khánh Trinh 18h46, 24/03/2014




GỬI NGƯỜI SÀI PHỐ


Rứa là anh bỏ em đi

Con nhộng cũng cựa mình… đòi bay

Hèn chi từ bữa hổm rày

Nửa đêm tỉnh giấc...

Em cứ ngỡ mình đến thời yêu đêm hơn bình mình đầy nắng…


Rứa là anh bỏ em đi

Bằng lăng quên tím

Hoa sữa quên thơm

Guitar quên nhịp

Bài thơ xưa - bây giờ em khen hay một mình, anh hỉ

Em viết rằng: Rứa là anh bỏ em đi


Cổ tích tình yêu là cổ tích trong em

Hay trái tim anh đầy dối trá?

Em sai rồi: Trái tim thiệt tình lắm

Ai biểu em dại khờ…

Rứa là anh bỏ em đi


Thôi em về đây anh

Em về làm đứa con gái chân quê nghiêng hoài nón lá

Em cắn rau cắn cỏ chứ nhứt quyết không cắn trái tim mình

Để nghiêng miết nơi anh.


Khánh Trinh 19h00, 26/03/2014

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 82189)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 92335)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 87958)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 68853)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 65872)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 62769)
Gió vi vu làm nền cho lời ca thánh: ...”Nhờ công ơn lân tuất của Chúa ta, Đấng đã từ cao cho 'Mặt trời mọc' đến thăm viếng. Và soi sáng cho những ai còn ngồi trong u tối và trong bóng chết, để dắt chúng ta trên con đường an lạc.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 79736)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 97358)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128284)
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 111454)
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.