- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Phạm Hồng Ân

13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31841)


still_live_ha_quoc_huy-content
 Tĩnh Vật - tranh Hạ Quốc Huy 

ĐỜI PHÀ

 

Chiếc cầu lạ treo ngang dòng sông

Xóa tung tích con đò thời lãng mạn

Nước khóc đôi bờ kiệt lực

Đêm thở sóng thức giấc chờ trăng.

 

Quá vãng đời phà già nua

Chuyến cuối cùng chở em biền biệt

Bờ nam hấp hối

Bờ bắc lâm chung

Sông bạc đầu thủy táng nỗi đau

Những mảng tình trôi sông lạc chợ.

 

Như Cần Thơ có ngày thơ rụng

Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau

Còi phà hụ trong tim

Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm

Như dề lục bình thương tiếc hơi phà

Quẫy đục sóng qua nam ghé bắc

Cởi trần thơ hứng gió

Quăng câu hò tầm tã mưa đêm.

 

Chiếc cầu treo treo cổ đời phà

Xóa tung tích một thời oanh liệt

Dòng sông khỏa thân cấm cố

Phù sa ngục tù

Mục nát bến bờ

Bén ngót đường gươm cứa ngọt thơ tình

Tung toé ngữ ngôn khát vận

Anh chạy đuổi em

Giống quỷ rượt ma

Trên lòng cầu hằng hà phù thế.

 

Ôi

Đời phà

Đời thơ

Đời anh

Đời nước

Mạt vận theo thời thế lâm nguy.

 

PHẠM HỒNG ÂN

(Escondido, 05/08/2013)

 

 

 

BÓNG TỐI

 

Giắt bóng tối lên trần xe

Đuổi đêm khuya bằng ánh đèn hoài niệm

Núi lướt chân trời

Xé mây bạc đầu lao tới

Các anh nằm dưới lũng sâu

Cây rừng duỗi chân trùm phủ.

 

Tôi đứng ngó đại ngàn

Xác xơ một đời phế tích

Lòng chớm thấy thiên thu

Trong ngổn ngang trùng trùng tro bụi

Nơi các anh vùi thây

Hài cốt chưa mồ yên mả lặng

Nơi các anh bị bỏ quên

Tung tích vô danh chiến sĩ.

 

Bóng tối chìm ngập bóng tôi

Lanh lảnh rừng kêu núi khóc

Mưa thút thít quanh đây

Nhòe nhoẹt con trăng tháng bảy sụt sùi

Tôi trải tình

Giăng nỗi đau chung

Cuốn quê hương vào lồng ngực đất

Các anh nằm đây

Hương linh phảng phất

Thứ lỗi cho tôi

Đồng đội vô tâm.

 

Rừng ngậm ngùi xé đất

Ôm các anh vào thân thể bạt ngàn

Tôi yếu ớt ngửa lòng

Rót ngôn ngữ vào thinh không huyền tịch

Mỗi lời thơ ước mong thành lời hịch

Gửi tấm lòng cho thế hệ hậu sinh.

 

PHẠM HỒNG ÂN

(Escondido, 30/08/2013)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 121819)
Không ai biết tại sao giữa dòng sông ấy lại nhô lên một bãi đất. Rồi cũng không ai biết người ta đến đấy ở từ bao giờ. Họ chia đều những khoảng đất, họ trồng ngô, trồng rau xanh rì, họ dựng nhà họ nuôi con. Họ không nuôi đàn ông. Con họ nuôi chó, nuôi mèo.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 102994)
Giáo sư Anatoli A. Sokolov, hiện công tác tại Đại Học Phương Đông, là một chuyên gia nổi danh về Việt Nam.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 108279)
Hoàn hơi bị ấm đầu, cho nên để phân biệt với những Hoàn khác, người ta gọi Hoàn là Hoàn âm lịch. Vì âm lịch Hoàn lấy vợ muộn- mãi đến năm Hoàn đã ở cái tuổi 37, lão Thủ (bố Hoàn) mới lo được vợ cho Hoàn.
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 96982)
Người đang đứng trên sân khấu, hay đang đứng trước màn hình với bao ngọn đèn sáng chói nhất không phải là D của quãng trời thơ ấu mà là Don Hồ. Hai người khác biệt nhau lắm! D mà Trúc quen biết khi xưa, rất nhút nhát và... ít nói.
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 130811)
Lũy bắt Phượng Vỹ "làm tình với Lũy như một con điếm"
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 121866)
Đợi thằng bồ Tây hôn hít xong, khi cánh cửa vừa cài trên cài dưới cẩn thận xong, cô mang xấp thư tình ra xếp thành ba xứ sở khác nhau: Mỹ một bên, Gia Nã Đại một bên, Úc một bên.
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 111361)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 118169)
Vòm trời vỡ vụn Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào? Màu trắng quay cuồng họng khát.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 46734)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
30 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 76466)
1 / Là người cầm bút mà chức năng đầu tiên là viết ra giấy những suy nghĩ trung thực của mình, anh/chị nghĩ gì khi có quan niệm cho rằng: vì thể hiện trong ngôn ngữ Việt, văn chương Việt Nam không thể tách rời khỏi định mệnh dân tộc?