- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN THÁI DƯƠNG

05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33894)

photo_nhnam_1-content
 photo Nguyễn Hoàng Nam

MỘT THÂN MỘT MÌNH...
 (cho Dương Truyền ngày đi S)

Thời gian như ngắn đi dần
Chiếc kim giây tích tắc lần cuối chưa
Mà bao đôi mắt tiễn đưa
Cứ ngân ngấn… phút tay vừa vẫy tay

Như chim non chịu xa bầy
Con đi về phía chân mây dãi dầu
Con đường chẳng phẳng phiu đâu
Chân con tự liệu trước sau mọi bề

Con đường lắm thứ rủ rê
Biết chân con có đi về những khuya
Con đường gai góc lia chia
Bàn chân con cứng, đá kia mới mềm

Con đường dẫu có xa thêm
Biết nhìn hướng đích mà tìm cách xoay
Ao nhà, xin phép bắt tay...
Con ra biển lớn so vai nghìn trùng

Cất vài nhung nhớ vào trong
Chịu muôn dặm buốt dưới lòng đôi chân
Trở trời trái gió… Một thân
Con nương ý chí mà lần tương lai…

24.6.2013



ĐONG ĐẦY
 (cho em và con)

Đứa theo chồng. Đứa lấy vợ ra riêng
Còn đứa út vừa phương xa du học
Ba đứa con, đứa nào chẳng chót vót
Cả một trời tình của mẹ dành cho

Suối bây giờ róc rách với… hư vô
Chứ với ai khi bốn bề quạnh quẽ
Cũng đành vậy sông nào không ra bể
Nước trong nguồn quay quắt nhớ khơi xa

Nhớ như in từng đứa một ruột rà
Đứa ánh mắt, đứa nụ cười, giọng nói
Từng tính cách má thuộc làu đến nỗi…
Tiếng gõ cửa, tiếng ho, tiếng chân… của đứa nào

Mấy con đi rồi, má bước thấp bước cao
Thềm sân hẹp chiều chiều mòn theo đôi mắt ngóng
Tiếng chuông cổng, tiếng còi xe quen quen rồi… thất vọng
Lủi thủi má trở vào, tiếng nấc giấu nơi đâu?

Nước mắt ứa vào lòng, má biết cách nào lau
Biết lấy gì má đong đầy ba phía
Phía theo chồng. Phía ra riêng. Phía quê người xứ lạ
Nước mắt cất lên cho tiếng nấc loang thầm…

NGUYỄN THÁI DƯƠNG


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Ba 201510:41 CH(Xem: 34717)
Nắng đã vào mùa giêng hai em bắt bóng vợi nhớ nhung đượm màu lửa hạ đường xưa giờ xa quá ngong ngóng gì mà trượt ngã qua mình
04 Tháng Ba 201510:32 CH(Xem: 32583)
Ngày ông Ninh bố của Hùng đến nhà gặp Má, Ngà đi học chưa về. Má kể, ông nói với Má sẽ mang Ngà theo trong chuyến vượt biên.
04 Tháng Ba 201511:33 SA(Xem: 31888)
Xuân mộng sương khói Lạc vào mắt thu Phải đâu em khóc Là giọt mưa sầu
26 Tháng Hai 20154:33 SA(Xem: 31863)
Nah có nghĩa là Không, và em bảo em đã đi hết vòng tròn của chữ không trong đạo phật rồi. Đối với tôi, em là một loài chim lạ, con chim tuyết trong bài hát Snowbird của ca nhạc sĩ xứ Quebec, Gene MacLellan.
26 Tháng Hai 20154:17 SA(Xem: 32854)
Hôm nay, chúng tôi trở về thăm lại nền nhà xưa của nội. Ngày ba sống đã từng ao ước sẽ dẫn đàn con trở về thăm quê cũ. Bây giờ nếu ba còn sống, chắc ông sẽ hạnh phúc lắm. Khu vườn của nội cây chằng chịt, nền đất cũ hoang tàn, ngôi nhà tranh vách đất của nữa thế kỷ trước vẫn đứng im lìm trong nắng sớm. Cây cổ thụ có một tổ ong to đang làm mật. Chu vi khuôn viên đã bị lấn chiếm nhiều.
26 Tháng Hai 20153:55 SA(Xem: 31388)
“Khu rừng này sẽ cho chúng tự do, vậy tại sao chúng vẫn muốn bay khỏi đó. Ông nói với tôi ghét sự trói buộc, vậy tại sao ông không tìm một con dao để cắt những sợi dây đó ra. Hay là…Ông vẫn muốn đứng ở một chỗ để mơ mộng tự do.”
26 Tháng Hai 20151:15 SA(Xem: 31250)
coi phim khiêu dâm một chặp đầu óc bỗng sáng ra đùi. vú và mông có gì lấn cấn nơi câu chữ à phải rồi thơ không đáy tưng bừng chói lọi như gương
18 Tháng Hai 201510:22 SA(Xem: 35251)
Mùa xuân mộng mơ về người yêu đầu Sao không nói với anh về người yêu sau cuối Chợt mắt chiều rất lạ Năm tháng có bao giờ lập lại hôm qua
18 Tháng Hai 201510:16 SA(Xem: 33740)
Ngày ấy mẹ sinh em ra ở làng Hương Hồ bên bờ sông Bạch Yến. Không có con sông nào lặng lờ nước biếc xanh như dòng Bạch Yến, một nhánh của sông Hương tẻ ngang uốn lượn loanh quanh bên làng quê nhỏ nhu mì hiền lành của vùng Hương hồ, tưới mát hết hai triền bờ xanh um, trước khi xuôi về Bao Vinh nhập mình trở lại vào dòng Hương.
18 Tháng Hai 20159:45 SA(Xem: 38459)
Vậy mà đã 40 năm qua đi 1975-2015, với đời người như một cơn gió thoảng, với lịch sử chỉ là một chớp mắt, nhưng lại là một chặng đường rất dài trải nghiệm những tang thương. Thêm một chớp mắt nữa, thế hệ những người cầm bút 1954-1975 đều trở về với cát bụi, một số có thể còn được nhắc tới qua tác phẩm nhưng rồi cũng phải kể tới cuộc sống đầy đoạ và cả những cái chết tức tưởi của họ. Nói tới Văn Học Miền Nam, không thể không có một “cuốn sách trắng/ livre blanc” về thời kỳ đó, một Wikipedia mở, như một “bộ nhớ” cho các thế hệ Việt Nam tương lai.