- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Lữ Thị Mai

20 Tháng Bảy 201012:00 SA(Xem: 106710)

blank

Khoảng cách

Nơi dòng sông mang dáng hình
loang đường chỉ tay buổi chiều
như tôi và em đã mơ
rồi cùng gặp lại ở một nơi nào đó

bậc cầu thang lặng câm
nước của ngàn năm Thác Bạc
hình như em khóc!
lừng lững trên cao tóc cội buông dòng

chỉ còn cách một bước chân
…một bước chân
vỡ oà trong hơi thở
sương như phép nhiệm màu bủa vây ý nghĩ
vì em (hay tôi) rất giống một người
vô tình gặp ở một nơi nào đó

như chúng ta đã gặp
một dòng sông mang bóng hình mây
những mảng nắng vạm nửa đồi khói ám

chỉ còn cách một bước chân
một bước chân
bậc thang
câm…


 
Viết sau im lặng

Những buổi tối dầy lên dằng dặc
chúng ta thôi không nói về chuyện ngày mai
ánh trăng thì cứ mơ vàng
và em thu lu một con mèo nhỏ

những buổi tối mang tên bình yên
đã về núp sau lưng người khuất mặt
sự động cựa vẫn chỉ là dự định
chạy rông trong căn phòng

thời gian bước đi rậm rật mèo hoang
trong im lặng ứ đầy tuyệt vọng
em lại kể cho anh nghe về những cơn mơ

bắt đầu bằng cuộc gặp gỡ giữa các bào thai đã mồn một hình hài
mà chẳng thể nào siêu thoát
lời thanh minh của cô gái 8x về cái chết người tình
giọt nước mắt mẹ cha đoản mệnh quay về khóc đứa con thơ bị bạo hành
cuộc sống cuồng quay trong đoạn Clip kẻ nào đó phát tán trên mạng
đêm qua…
chúng ta đã gặp và yêu nhau trong những cơn mơ dị dạng
chúng ta cũng để lạc mất nhau bởi bóng đêm câm và quánh đặc
chúng ta không thể nào gặp lại…
nước mắt thuộc về ngày hôm qua
rồi em thao thao kể
một khuôn mặt mèo hoang đang dò dẫm dọa mình!

 

Từ phía dấu chân

Ai lần mở cúc áo đông
Ta cứ thế mà chạm vào tan vỡ…

từng chùm sương lênh loang màu khói
đang lấp dần dấu chân
thỏa thuê bờ bãi sông Hồng
tóc mây bời bời nước chảy

chớ dụ em về gặp lại dòng nông nổi
xoe xoe đôi mắt
ơ hờ gót chân
mùa này cá chép ôm bọc trứng phù sa
 bơi về phía những con thuyền vượt cạn
vẩy lên loang loáng mặt trời

mình về thôi anh…chớ dụ em thêm một lần gặp lại
Long Biên giấc dài vỡ vụn
cả sông Hồng đang trôi
chuyến tàu vụt qua nối dài im lặng
ta về hay cứ đứng trên cầu mà nhìn nhau
đưa tiễn một cuộc tình mất ngủ

từng chùm sáng đang cuộn lên
nước mắt trôi về giữa bốn bề khói phủ
tất cả đang trôi tới tận cùng tan vỡ
một sân ga nhập nhòa
 
Lữ Thị Mai

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Một 201411:50 CH(Xem: 35840)
khi cơn mưa nặng hạt phố vàng nhòa hiu hắt đôi mắt nhớ buồn thiu em đã đoán trật lất
01 Tháng Mười Một 20149:15 CH(Xem: 30553)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 2)
01 Tháng Mười Một 20149:13 CH(Xem: 29615)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 1)
30 Tháng Mười 20145:03 CH(Xem: 35930)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Với lối viết bình dị, nhưng truyện của Nguyễn Trung ghi lại trong tâm tư người đọc sự hoài niệm về thời gian đã mất, và cuộc sống vẫn luôn là một diệu kỳ đáng sống bởi tình người. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những tác phẩm của Nguyễn Trung.
30 Tháng Mười 20144:56 CH(Xem: 32052)
Tôi không nhìn thấy gì nhưng các giác quan trên cơ thể tôi đều cảm thấy sự hiện diện của cái bóng ma gớm ghiếc đó. Tôi ngửi thấy cả mùi hôi hám của những miếng thịt mắc trong những chiếc răng khổng lồ đó. Cái miệng của nó không dài như loài cá sấu, cũng không cong cong như mỏ của loài kền kền chốn sa mạc.
30 Tháng Mười 20145:13 SA(Xem: 31902)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
30 Tháng Mười 20145:03 SA(Xem: 32399)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 33762)
bước ra từ quán nhậu người đàn bà tháo giày bước vào đêm chân giẫm mảnh sành cơn say phủ đầy nước mắt
26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 31945)
Mỗi người tự vẽ chính mình khác biệt méo mó chân dung nguệch ngoạc vòng đôi mắt lấp ló sợ hải giữa thần tượng rỗng (HLNT)
26 Tháng Mười 20144:05 CH(Xem: 34248)
thứ lương tâm mang nhãn hiệu ẩm mốc không thời hạn sử dụng rồi hát " quê hương là con diều biếc" tuổi thơ đã chảy trên đồng bốc mùi như nỗi buồn để lâu ngày trong vại nước