- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MỜI EM

25 Tháng Ba 20181:54 SA(Xem: 26673)
2514216_Tangoulis-Misty-Scapes-6-710x701
Photo - Vassilis Tangoulis


mời em

 

mời em thả một nụ cười

hai con mắt liếc khói trời bay theo

mời em buồn thoáng sương gieo

đôi tay gửi gió vào neo chiều tà

 

mời em dừng bước chân ngà

nghiêng đôi môi thắm ngọc ngà ru đêm

mời em gót mỏng tay mềm

cho tôi đậu giấc êm đềm chơi vơi

 

mời em mộng gửi bên trời

sáng nghe chim hát ru lời tương tư

chiều mơ ngập gió sương mù

đêm trao hơi thở đọng môi mắt người

 

xin mời em một lần thôi

về nơi tôi ở và ngồi bên tôi

gió trăng đã sẵn đây rồi

đêm trời thắp vạn sao trời long lanh

 

mời em mời rất chân thành

tôi mang hơi thở ngọt lành trao em…

 

nguyễn minh phúc

 

rơi tiếng thở dài

 

bóng chiều xuống mang đời tôi tuyệt vọng

một hồn câm giông gió buổi xa người

trong khoảnh khắc cõi hồn kia trống rỗng

tôi còn gì ngoài nỗi nhớ không nguôi

 

là miên viễn cuộc tình kia phai nhạt

ngày qua sông tàn úa những chia lìa

không gì cả dẫu chỉ là khao khát

một lần về hong kỷ niệm ly chia

 

người bỏ lại một trời mờ sương khói

như có lần bỏ lại một đời tôi

chén cay đắng vây quanh đời bảo nổi

trong tình nhau chùng cơn mộng rã rời

 

thôi đành vậy dối gian nào cũng thế

cũng tàn phai trên môi mắt chia lìa

nghe đời sống ứa buồn đêm rớt lệ

tiếng thở dài tôi gửi những tàn khuya...

 

nguyễn minh phúc

 

 

và bóng cô liêu

 

vẫn biết em trước sau gì cũng thế

đến một ngày rồi sẽ bỏ tôi đi

những hạnh phúc tuyệt vời đêm mộng mị

cũng chìm trôi theo ảo vọng xuân thì

 

khi tuyệt vọng đã về tràn chăn chiếu

còn ai không giữa bội bạc môi người

cho đến em bây giờ tôi mới hiểu

tình yêu là những trái đắng phai phôi

 

ngậm cay đắng úa tàn tôi ngơ ngác

rạch đời tôi nghìn mảnh sắc tê người

cơn đau tạt vào hồn nghe điếng chát

trái tim chùng rướm máu những làn roi

 

gửi đời nhau một lần ân ái cũ

chiếu chăn kia hờ hững nụ hôn chiều

nghe giá buốt cả chân trời héo rũ

buổi theo về... tôi và bóng cô liêu...

 

nguyễn minh phúc

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Tư 201812:48 SA(Xem: 29352)
Em cứ tưởng tượng nhiều thứ / Chuyện anh chát chít với ai / Chuyện đêm khuya ngồi viết cho ai / Chuyện yêu đương mù mịt và không chịu yêu nước lèo /
04 Tháng Tư 201811:37 CH(Xem: 27760)
Ngang qua cổng giáo đường xưa / Hồn tôi bất tỉnh giữa mùa phục sinh / Tôi làm dấu thánh bất minh / Trên cao chúa đã tội tình thay tôi /
04 Tháng Tư 201811:11 CH(Xem: 25012)
có những bước chân / cứ tưởng đi về phía bình minh / lại giật lùi về thời mông muội / màu tím sẫm cứ loang dần /
04 Tháng Tư 201810:52 CH(Xem: 25207)
Anh sẽ cho em mượn đôi mắt anh / Em là đôi mắt anh / Để khi nằm xuống nền đất lạnh / Em vẫn thấy được bầu trời /
04 Tháng Tư 201810:38 CH(Xem: 25886)
Không gian tạm bợ chúng ta từng trải qua / mỗi góc khuất tù mù bao kỷ niệm / từng nghe vật chất lên ngôi thơ thành con nợ / có bán anh đi không đủ để trang trải đời em /
01 Tháng Tư 20184:43 CH(Xem: 27410)
Buổi tối ngày 2/1/1946, tại một biệt thự ở Neuilly, ngoại ô Paris, Tướng Charles de Gaulle đã cảm khái nói với con rể tương lai như sau: "Nước Pháp thật thiếu may mắn!" [Vraiement, la France n'a pas de chance!]" (1) 1. L'Institut Charles de Gaulle, Le général de Gaulle et l'Indochine, 1940-1946 (Paris: Plon, 1982) pp 180, 182, 200. [Sẽ dẫn: De Gaulle et l’Indochine, 1982]. Lời than thở trên đã được thốt ra vì một món quà năm mới mà Thủ tướng Lâm Thời Đệ Tứ Cộng Hòa Pháp chẳng hề trông đợi: Tám ngày trước, 26/12/1945, một tai nạn phi cơ giữa lòng rừng già Phi Châu đã phá hỏng kế hoạch bí mật mà De Gaulle và giới thân cận trù liệu từ nhiều tháng—Tiểu đoàn trưởng (Thiếu tá) Vĩnh San, lá bài chính của kế hoạch trên, có mặt trong số hành khách xấu số của chiếc phi cơ lâm nạn. (2)
01 Tháng Tư 20182:48 CH(Xem: 27732)
triệu người bóng nhòa lưng núi / váy xòe theo đuôi ngựa cuối thung xa / chúng mình cứ nhìn nhau mà khóc / tia mắt lịm hơn bát rượu dốc sau cùng /
31 Tháng Ba 20181:21 SA(Xem: 27254)
Đúng 14G40, tàu chuyển bánh. Chúng tôi nô nức nhìn sang hai bên đường, quan sát cảnh vật. Sài Gòn vẫn đỏ rực màu cờ và biểu ngữ, dấu tích của những cuộc “diễu hành” và “diễu binh” mừng “đại thắng mùa Xuân 1975,” “giải phóng miền Nam” từ Bắc chí Nam suốt một tháng qua—với chi phí khá lớn, hẳn có thể sử dụng một cách tốt đẹp hơn cho các kế hoạch an sinh xã hội, xóa đói giảm nghèo, với tiêu chuẩn phân chia giàu nghèo 150,000 đồng mỗi tháng. Nhưng những chính quyền chuyên chính—hay, “dân chủ tập trung,” nếu muốn—thường dành cho ngành tuyên truyền ngân khoản lớn...
25 Tháng Ba 201812:47 SA(Xem: 27103)
Thời gian trôi nhanh, trên nửa thế kỷ qua đi, tôi vẫn không quên kỷ niệm cuộc “hành quân”đầu tiên trong đời binh nghiệp tại làng 13Bis. Hình ảnh những thi hài dù được thu lượm về hay còn nằm phơi mình dưới nắng mưa ngoài trận địa, hoặc được chôn vùi một cách đơn sơ trong rừng sâu khiến tôi tự hỏi tất cả những hy sinh của họ đã được đền bù xứng đáng chưa? Đem thể xác yếu như “cây sậy” của họ thách thức bom đạn, để phục vụ một lý tưởng nào quá xa xôi và mơ hồ, liệu có tàn nhẫn không? Những danh hiệu, những mỹ từ, những truy phong, truy tặng v.v có đủ để đánh đổi mạng sống của họ hay chăng? Dù gì đi nữa, một điều chắc chắn là thân xác những người đã hy sinh ấy nay đã thành “cát bụi”…Và không biết ba mươi năm chiến tranh Việt Nam 1945-1975 mà nhiều người gọi là cuộc chiến tranh “phúc đức”, có bao nhiêu triệu người dân Việt trở thành cát bụi ?
25 Tháng Ba 201812:31 SA(Xem: 26034)
Đó là một ngày thần thoại / Mưa lên từ nhánh sông / Mùa đông chảy thành trăm con đường / Nơi ngõ hẻm /